“Ngoài ải, bặt thư nhà,
Đông qua, xuân về lại
Gần quê, lòng kinh hãi
Chẳng dám hỏi người qua.”
(Độ Hán Giang – Tống chi vấn)
Ba năm trước Lâm Cửu nhảy sông tự vẫn nay sống lại, nghe nói sau khi được tiên nhân chỉ điểm, hiện giờ đã như thay đổi thành một con người khác, lúc ở Ân Đô còn thả thi thả khúc đánh bại Thánh Nữ Trung Thiên Quốc, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì đã đột nhiên biến thành đệ tử Hiền Môn, hơn nữa lại còn là sư đệ của vị Thánh Giả đã mất tích mười năm trước.
Từng là Lâm hoạ thuỷ, Lâm hoạ hại nổi tiếng khắp Hoàng Thành, hiện giờ lại thành Lâm tiên hiệp Lâm thi nhân đang theo Tĩnh Vương Hoàng Phủ Thiên Hách tiến về Hoàng Thành.
Không thể không nói, sự hứng khởi nhất thời của Lâm Cửu đích xác là từ lạc thú nơi Hoàng Thành to lớn này mang lại, từ khắp phố lớn ngõ nhỏ, nội thành ngoại thành, đều thảo luận về người đã biến mất ba năm trước – Lâm Cửu.
“Cái tên Lâm hoạ thuỷ kia không phải đã nhảy sông tự vẫn chết rồi sao, thế nào lại vẫn sống đến giờ?”
“Thật sự là tiên hiệp à, không phải là bị yêu tinh phụ thân đó chứ?”
“Gì? Tên Lâm hoạ hại văn bất thành võ bất tựu kia còn biết ngâm thơ viết nhạc? Không chỉ ngâm thơ viết nhạc mà còn có thể bay lên trời? Chao ôi, đây là thật hay giả a?”
“Ta nghe thân thích ở Ân Đô nói, Lâm hoạ thuỷ hiện tại chính là tiên nhân chuyển thế, phi phi! Xem cái miệng ta này, hẳn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-lien-sinh/1848121/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.