Chương trước
Chương sau
Sương trắng mênh mang, mưa phùn lất phất.
Nằm trên chiếc giường rộng lớn mềm mại, Lâm Cửu trợn tròn mắt nhìn sa trướng trên đỉnh ngẩn ngẩn ngơ ngơ, qua một lúc lâu mới thì thào nói: “Vừa rồi việc kia có thể xem như là hợp tu không?”
Súng thật đạn thật cùng mộng ảo cảm giác quả nhiên không giống nhau chút nào, nhớ lại chuyện phiên vân phúc vũ*(chuyện mây mưa) vừa rồi, Lâm Cửu vẫn cảm thấy thấy có chút nào đó khó tin, tuy rằng trong lòng y đã từng có ý tưởng như vậy, nhưng đến lúc chân chính thực hiện y không khỏi cảm thấy mơ hồ, y nhớ rõ y là tự mình tiến vào trong dục trì ấm áp, sau có cùng Diệt Thiên nói một ít chuyện.
Kế tiếp, Đại ma đầu hứa với y từ nay về sau sẽ không đột nhiên biến mất nữa.
Tiếp sau đó, khoảng cách giữa bọn họ càng ngày càng gần, giống như nụ hôn lúc trước khiến y bị mất phương hướng, lúc này đây y lại sa vào tâm trạng đó một lần nữa, thế cho nên sau đó nữa liền tỉnh tỉnh mê mê cùng Đại ma đầu làm.
Bọn họ… làm rồi… bọn họ thật sự đã làm, ngay tại dục trì, y cùng Đại ma đầu Diệt Thiên, cùng Đại Thánh Giả Tiếu Thiên.
Chán ghét không? Không ——
Thích không? Ân, có một chút —— không chỉ một chút đi —— có lẽ là nhiều hơn như thế một chút —— thì một chút, một chút nhiều chút…
Ngoại trừ lúc đầu hơi đau, sau đó cơ hồ đều không có cảm giác khó chịu gì, hiện giờ nhớ lại mới phát hiện có rất nhiều chi tiết không nhớ rõ, có lẽ lúc ấy y đã hãm sâu vào vũng bùn khiến lí trí trở nên hoảng hốt, Đại ma đầu lúc đó đã làm thế nào a?
Không đợi nam tử bên cạnh làm gối cho y mở miệng, Lâm Cửu xoay người ôm Diệt Thiên kêu rên nói: “A… thối ma đầu nhà ngươi, ta còn đang muốn thú thê, sinh oa oa mập mập mà, hiện tại ngươi phải chịu trách nhiệm nha, chịu trách nhiệm nha!”
Y vẫn còn là một hoàng hoa*(hoa cúc) đại nam nhân nha, tuy nói thân thể hiện giờ này từng bị cái tên thối hoàng đế kia chạm qua, nhưng mà Lâm Cửu kiên quyết không thừa nhận, lúc đó y cũng không phải là y của hiện tại, kiếp trước với kiếp này, đúng là y chưa từng nghĩ tới sẽ nhanh chóng biến thành một người đồng chí*(ý ảnh là ‘gay’ a).

Trong đầu Lâm Cửu hiện ra một câu nói, một câu mà kiếp trước y từng xem qua: Ngươi không phải Gay, đơn giản là vì ngươi chưa gặp được nam nhân khiến ngươi động tâm.
Có lẽ đây là duyên, là kiếp, mặc kệ là duyên hay kiếp, đều đã không thể quay đầu lại nữa rồi.
Nhẹ nhàng lấy ngón tay vuốt ve mái tóc dài của nam tử nằm trên đùi mình, nhìn Lâm Cửu chỉ than không khóc, Diệt Thiên mỉm cười: “Tu luyện Thánh ma đại pháp không thể gần nữ sắc.”
Lâm Cửu đang mải than khóc đột nhiên ngừng lại: “Không thể gần nữ sắc ý nghĩa có phải là không thể thú thê hay không?”
“Ân.” Diệt Thiên đáp.
“Oh.” Lâm Cửu cảm thấy mình cũng không thương tâm nhiều lắm, không có thì không có, kiếm một tên Đại ma đầu đến thay cũng xem như không tồi ha.
Nghĩ nghĩ, Lâm Cửu ngẩng đầu nhìn hàm dưới hơi thon gầy của Diệt Thiên: “Diệt Thiên ngươi có thể sinh hài tử không?”
Đêm nay, Đại ma đầu cùng Tiểu thối miêu đánh một trận.
Đêm nay, Lâm Cửu cùng Đại ma đầu cùng thư thư phục phục ngâm trong uyên uyên dục.
Đêm nay, Thiên Thánh Châu trong Đấu thú cung của Hoả gia biến mất không biết tung tích.
Đêm nay, con Tiểu thối miêu nào đó ngậm Thiên Thánh Châu trong miệng phát hiện mình bị một cái kết giới chặn ở bên ngoài, tức giận cào loạn móng vuốt.


Huyền nhai một mệnh, liên sinh một mệnh, dưới cửu thiên, nhân duyên gặp gỡ, dị thế an sinh, mọi người tại Hoàng Thành, hẹn gặp lại!
Đệ nhất quyển – Dị thế an sinh
HOÀN
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.