Sau khi Lâm Hiến Dương hơi hơi sửng sốt, trên mặt không khỏi hiện lên nụ cười cổ quái, nói với Chu Hằng:
– Chu huynh, năm nữ nhân kia đúng là ở bên trong Lâm phủ, tuy nhiên . . . Lại không phải Lâm gia ta ra tay!
Lời này lộ ra mâu thuẫn, nếu không phải Lâm gia ra tay, vì cái gì người sẽ ở Lâm gia?
Chẳng lẽ còn có người dám hãm hại Lâm gia?
– Ta bất kể nhiều như vậy, ta hiện tại muốn thấy người!
Chu Hằng bình tĩnh nói, sát khí lại là bỗng nhiên tràn đầy, tăng lên một mảng lớn.
– Chu Hằng, ngươi không nên quá lớn lối!
Mọi người của Lâm gia nhao nhao kêu lên, bọn họ khó chịu vì Chu Hằng lấn vào nhà còn bá đạo như vậy, thật coi Lâm gia bọn họ dễ khi dễ sao? Nên biết rằng Lâm Vô Bệnh chính là Hắc Động Hoàng!
– Chu huynh, cũng không phải tại hạ không muốn giao người ra đây, mà là . . .
Lâm Hiến Dương áy náy cười, hắn rõ ràng hẳn là người hận Chu Hằng nhất, nhưng bây giờ giống như đã quên hết thảy.
– Mà là do hai vị khách quý của Lâm gia ta làm, tại hạ cũng không ra lệnh cho bọn họ!
Khách quý? Hai vị?
Trong nháy mắt Chu Hằng kịp phản ứng, có thể được Hắc Động Hoàng xưng là khách quý thì chỉ có hai người kia, Diệp Cô Vũ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-kiem/3449636/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.