Động phủ của Cổ Hà Càn này xây dựng rất xa hoa, trên đỉnh gắn đầy hạt minh châu lớn bằng cỡ quả trứng gà, tỏa ra ánh sáng dịu dàng, tạo cho người ta một cảm giác phi thường thoải mái, làm cho không gian rộng lớn này cũng không có vẻ âm u. 
 Một trái cây màu bạc lơ lửng ở giữa không trung, Chu Hằng một động tác chụp lấy, “xoạt” một tiếng, trái cây này lập tức bị linh lực rạch một cái chia đều thành hai nửa. 
 Chu Hằng cùng con lừa đen đồng thời ra tay, mỗi người đều đánh ra linh lực chụp tới một nửa quả. 
 – Chu tiểu tử! Bổn tọa muốn lấy phần của ngươi kia! 
 Con lừa đen ở bên một nửa quả, nhưng lập tức mở trừng hai mắt, liếc nhìn nửa quả bên Chu Hằng kia. 
 – Tùy ngươi thôi! Chu Hằng không có làm gì gọi là tay chân thay đổi linh lực, liền chụp vào một nửa linh quả kia. 
 – … Bổn tọa thay đổi chủ ý, hay là giữ nguyên nửa này thôi! Con lừa đen chớp mắt lại đổi ý. 
 – Con lừa đê tiện! Hai nửa quả là lớn bằng cỡ giống nhau như đúc, ngươi cũng đừng nghĩ chiếm tiện nghi! Chu Hằng thở dài: con lừa đê tiện này thật đúng là lòng tham đã đạt tới cảnh giới không tưởng. 
 – Xì! Bổn tọa là con lừa như vậy sao? 
 – Ngươi vốn chính là vậy! 
Một người một con lừa phân biệt chụp lấy một nửa quả. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-kiem/3448886/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.