Lạc Tề bấy giờ đang đứng trước Phượng Hoàng sơn trang. Nhìn lồng đèn đỏ thắm trong tay những người con Phượng tộc, từng chiếc từng chiếc một bay lên cao, rồi tự động treo lơ lửng giữa không trung thật đẹp mắt biết bao. Tuệ Hỷ không giống như Đỗ Trạch, từ trước đến nay quan hệ với nàng cũng tốt. Cho nên khi nhớ tới sự lẻ loi của Hương Tư trong động, nàng cũng đành tạm kìm lòng ở lại sơn trang mừng sinh nhật tỉ tỉ.
Thường lệ những thần tiên bạn hữu đều mang quà tới ghé thăm. Có Linh Quan người cai quản những vong linh lên thiên đường, Sương Tuyết thanh nữ thần, Thái Chân phu nhân, Vân Hoa phu nhân tay trong tay cùng đến; còn có sứ giả được Tây Vương mẫu phái tới…Muôn người hội tụ đối ẩm, nữ tử thướt tha, nam nhân hảo sảng, khiến cả Phượng tộc đông đúc náo nhiệt hẳn.
Lạc Tề chống cằm ngồi dưới mái hiên địa điện nhìn người ta lũ lượt lui tới, trong lòng cũng thầm nghĩ giống Hương Tư: “ Cha mẹ thật vất vả, tám anh chị em mà mỗi khi đến sinh nhật đều bày vẽ xa hoa. Cũng may Lục tỉ tỉ Đỗ Trạch đã sớm xuất giá, đỡ được chút phiền hà”.
Tốt thôi, dù nàng thừa nhận cũng có chút lạc lõng. Nói chung là lúc này nàng chỉ muốn được ở một mình thật yên tĩnh thôi.
Bên tai chợt vang lên tiếng nữ nhân nào đó: “ Nhìn kìa Nguyệt Hoa thượng thần đến rồi”.
Tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vì kinh ngạc, nàng hoang mang ngước mắt lên. Chỉ thấy trên vòm trời bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-khuynh-ca/2170748/chuong-7-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.