Chương trước
Chương sau
Đạp Sơn Hà, Cách Ngạn, Quan Sơn Tửu, Vô Kỵ, Quy Khứ Lai Hề, Thanh Minh Thượng Hà Đồ, Tuyệt Thế Vũ Cơ, Yến Vô Hiết, Hỉ, Xích Linh, Ngu Hề Thán, Khúc Cửu Môn Hồi Ức, Du Sơn Luyến, Du Kinh, Yên Vũ Hành Châu, Đáp Án Của Bạn, Mạc Vấn Qui Kỳ, Đại Thiên Bồng, Ý Nan Bình, Mang Chủng, Tô Mạc Giả, Một Tấc Tương Tư, Quảng Hàn Cung, Quảng Hàn Dao, Thanh Ti, Hồng Chiêu Nguyện, Mộng Đáo Tây Châu, Đồng Thoại, Lãng Tử Nhàn Thoại, Thanh Hoa Sứ, Xuất Sơn, Chiết Phong Độ Dịch, Chớp Mắt Đã Ngàn Năm, Em Biết Anh Không Yêu Em, Là Em Tự Đa Tình, Tiêu Dao Tuyệt Nhất, Thời Không Sai Lệch, Kiêu Ngạo, Hồng Trần Luyến, Thiếu Niên, Đông Miên, Hoạ Tình, Tỳ Bà Hành, Mộ Hạ, Khiên Ti Hí, Túy Hồng Nhan, Thiếu Nữ Thiên Trúc, Cánh Bướm Trong Mưa, Mười Năm Nhân Gian, Bất Quá Nhân Gian, Phồn Hoa Thế Gian, Một Giấc Mộng Xưa, Thế Giới Tươi Đẹp Ôm Trọn Lấy Em, Sau Này Khi Gặp Được Anh Ấy, Màu Xanh, Hạ Sơn, Phi Điểu Và Ve Sầu, Dự Tính, Hoa Gian Tửu, Nguyệt Quan Và Nốt Chu Sa, Công Tử, Trích Tiên, Hồng Trần Du Du,
Tàn Mộng, Trường An Cô Nương, Hồng Tường Thán, Hoắc Nguyên Giáp, Nhất Mạc Đào Hoa, Thủy Triều, Đừng Nhớ Anh Ấy Nữa, Hồng Mã, Sau Khi Anh Đi, Đánh Mất Anh, Nếu Như Trở Về, Nữ Nhi Tình, Tiểu Sinh Từ, Khó Sinh Hận, Cố Nhân, Kỉ Niệm, Ly Nhân Sầu, Không Biết Phải Làm Sao, Ngàn Năm, Tam Thốn Thiên Đường, Ác Ma Đến Từ Thiên Đường, Bá Hổ Thuyết, Vũ Thủy, Tiểu Mãn, Đại Thử, Thanh Minh, Kinh Trập, Cốc Vũ, Lập Hạ, Sương Giáng, Lập Đông, Bạch Lộ, Thực Sắc, Hạ Chí, Nhìn Núi Là Núi, Như Mộng Lệnh, Đào Hoa Am, Phá Liệt, Quẻ Bói, Mỹ Nhân Hoạ Quyển, Trong Tiếng Hát Của Em, Vì Người Mà Đến, Tâm Cơ, Hoạ Tâm, Đáy Biển, Sơ Kiến, Thẩm Viên Ngoại, Sự Nguy Hiểm Mê Hoặc Lòng Người, Tầm Dữ, Một Đời Đợi Chàng, Đào Hoa Nặc, Vô Quy, Thán Vân Hề, Phù Dung, Lãng Khách Qua Thời Gian, Tây Lâu Biệt Tự, Hôn Quân, Phi Tù, Nhất Sinh Độc Nhất (CÒN NHIỀU LẮM NHƯNG MÌNH CHỈ NHỚ NHIÊU ĐÓ, GIẤY NHẠC MÌNH ĐỂ QUÊN TRÊN LỚP ZÒI, VIẾT TẬN 4 TRANG MÀ CHƯA HẾT, OK VÀO TRUYỆN)
Huyền Hoàng:- chuyện này nói sau đi chạy mau
Y Cát:-* sao chứ, đừng hòng thoát khỏi ta một lần nữa* (lao đến)
Tố Biên:- tên đó bị gì vậy
Phiêu Linh:- tự nhiên cái đuổi theo chúng ta
Huyền Hoàng:- gặp ngay thứ gì vậy trời
Y Cát:-...
Huyền Hoàng:- cái tên này, chạy trước đi Tố Biên, Phiêu Phiêu!
Phiêu Linh:- còn Thành chủ?
Tố Biên:- cứ chạy trước đi, Hoàng chủ có cách riêng của cô ấy
Phiêu Linh:- vậy nhớ cẩn thận đó nha
Huyền Hoàng:-* chết tiệt, tên đó ăn gì mà chạy nhanh dữ vậy*
_vậy là trong đêm lễ hội có hai bóng dáng rượt đuổi nhau, một thì nhảy qua nhảy lại trên nóc nhà của người khác hai thì cứ đuổi theo_
Huyền Hoàng:-* chơi liều luôn* (phanh lại)
Y Cát:-...
_Y không còn bày ra cái bộ mặt vô cảm mà cảm giác đáng sợ kia nữa mà như thả lỏng khuôn mặt từ từ tiếm tới Hoàng và tính chạm vào thì_
Y Cát:-* Thần lực? còn là cấp Thượng Đẳng?*
Huyền Hoàng:-* hắn nghĩ gì vậy trời*
Y Cát:- cô...tên gì?

Huyền Hoàng:-* hỏi ngộ ghê* Bách Linh Huyền Hoàng đã biết còn giả vờ?
Y Cát:- Huyền Hoàng? vậy là không phải
Huyền Hoàng:-* không phải? làm như ta là vật hắn đang tìm kiếm hay gì*
Y Cát:- tha cho ngươi, đừng để ta gặp mặt ngươi lần nữa
Huyền Hoàng:-* chắc ta sợ*
Y Cát:-...
Huyền Hoàng:-* xí mai còn đi học y thuật nữa là*
/THIÊN CUNG/
Thiên Phong:- chết tiệt, con mụ Nhạt Ngân đó
Quân Cửu:- mà Tôn Chủ không cho chúng ta nhìn cảnh lãng mạn à? hí h...
/BINH/
Thiên Phong:- nếu không muốn làm Chí Phong thứ 2 thì im ngay!
Quân Cửu:- tại sao chứ? ta nói đú...
/BINH/
Khuyết Dương:- được rồi được rồi ngươi nói gì cũng đúng vì vậy im mồm cái không ai nói ngươi bị câm đâu
Khuyến Du:- sao tên đó lại quên chủ nhân của ta vậy?
Quân Cửu:- ủa bộ lúc trước hay người đó âu yếm nhau lắm hả?
/BINH/
Khuyết Dương:- ta đã kêu ngươi câm cái mồm lại rồi mà
Quân Cửu:- ngươi!
Thiên Trùng:- nói chung là chắc chắ ai đã cho Tôn Chủ ăn cái gì đó
Quân Cửu:- ta cứ tưởng mê hoặc bằng những thứ...

/RẦM/
Khuyết Dương:- CÂM MỒM!
_Khuyết Dương lôi Quân Cửu ra ngoài và lấy dây vải trói chặt hắn lại và quăng cho binh lính xử lý_
Quân Cửu:- ên ốn iếp au ả a a (dịch: tên khốn kiếp mau thả ta ra)
Khuyết Dương:- đã xử lý xong cái của nợ đó
Từ Nhu:- các ngươi nghĩ Tôn Chủ bị ai bỏ thuốc?
Hữu Ca:- chỉ có thể là mụ Nhạt Ngân thôi, ả ta nổi tiếng nguy hiểm nhất Long tộc cơ mà
Hàn Ngôn:- tạm tin vậy, mà có cách nào lấy lại trí nhớ không
Giải Thu:- chắc là không
Khuyết Mặc:- nếu là ả bỏ thuốc thì chỉ có mình ả biết
Thiên Đông:- bây giờ chỉ có thể trông chờ vào ý chí của ngài ấy thôi
Giải Thu:- rõ vậy chúng ta làm được gì đâu
Thiên Trùng:-...
Khuyết Mặc:-...
_bầu không khí trong đó trở nên u ám hơn cho đến khi một giọng nói vang lên phá vỡ nổi ám ảnh đó_
Quân Cửu:- iên ủ à ộ ưởng ã ề ồ ìa (dịch: Thiên Chủ và tộc trưởng đã về rồi kìa)
Thiên Phong:- ngươi nói cái gì vậy
Khuyến Du:- để ta, hắn nói là Thiên Chủ và tộc trưởng đã về
Khuyết Mặc:- sao ngươi biết hay vậy
Khuyến Du:- chuyện này đối với ta là bình thường, lúc còn ở chung với chủ nhân ta ngày nào mà chẳng nghe cô ấy nói mấy từ này, vừa ăn vừa nói, vừa uống nước vừa nói, vừa ngậm miệng vừa thốt lời riết cũng quen
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.