Y Nhược:- hoá ra là ngươi ở đây, Bổn Đế phải đánh ngươi cho ngươi bình tĩnh lại mới được
_nhưng Nhược đâu biết Y đã bình tĩnh lại lâu rồi, thế là hắn nhào xuống đấm thẳng vào Y thì_
/RẦM/
Y Nhược:- ây da...
Y Cát:- đánh lén sau lưng, thật là hèn nhát
Y Nhược:-* nếu không phải ngươi với muội muội ta quen biết, cũng không nhờ muội ấy kêu ta chăm sóc ngươi thì ba đời suốt kiếp ta cũng không nhìn ngươi một lần, đồ rác rưởi*
Y Cát:- ở đó mà ăn cát tiếp đi, Bổn Tôn có chuyện rồi
Y Nhược:- ngươi!
_đúng lúc thì Y cũng rảnh háng, đi tìm lại Hoàng vô tình lướt mắt gặp rồi nhảy vào lôi đầu Hoàng ra, và Tự Bạch cũng tìm tới_
/QUÁN RƯỢU/
Y Cát:- con gái con lứa mà đi uống rượu cỡ này đó hả?
Huyền Hoàng:- tên khốn kiếp thả ta ra
Y Cát:- cô ta uống bao nhiêu thế tên kia?
- ngà..i tự nhìn đ...i ạ
_một bàn rượu lọt vào mắt Y trên đó toàn những cái bình to_
Y Cát:- trời ạ! uống như vậy mà không say mới lạ
Huyền Hoàng:- thả ta ra mau cái tên này
Y Cát:- mau bỏ cái thói này cho ta
Huyền Hoàng:- ta làm gì thì mặc kệ ta liên quan đến ngươi chắc
Y Cát:- thì có liên quan đến ta
Huyền Hoàng:- liên quan đến ngươi hồi nào, ta uống say là ta chịu, không phải ngươi
Y Cát:- vậy cô bị say thì ai dẫn cô về?
Huyền Hoàng:- buông ta ra, đồ nói nhiều
_ngay tình thế đó thì Minh Đàm đi ngang qua và thấy_
Minh Đàm:-* lại là hai ngươi họ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-dia-luan-hoi/1729631/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.