Chương trước
Chương sau
Y Cát:-...bánh bao ngon quá (há miệng)
Huyền Hoàng:-* đừng có đùa như vậy chứ*
/PHẬP/
Huyền Hoàng:- ối.......đau chết đi mất cái mũi của ta.....tên câm khốn kiếp!
Thiên Phong:-* sắp có chuyện để coi rồi*
(BÀ TÁM LÀ ĐÂY)
Y Cát:- làm gì mà ồn vậy?(mở mắt)
Huyền Hoàng:-...đau chết đi mất (bịt mũi)
Y Cát:- bỏ tay ra
Huyền Hoàng:- tại ngươi mà ra đấy
_Hoàng bỏ tay xuống và thứ đập vô mắt Y là mặt một cô gái 17 tuổi đang tức giận với cái mũi bị răng nanh của Y cắn cho đến chảy máu_
Y Cát:- đau không?
Huyền Hoàng:- thấy như vậy mà còn hỏi? đau chết đi được, ngươi thử ngươi là ta đi
Y Cát:- xin lỗi
Huyền Hoàng:- xin lỗi thì có ích gì? còn hai cái chân của ta ngươi mau cho nó trở lại như cũ mau
Y Cát:-...........( dùng tay phá thuật)
_Hoàng cứ bịt mũi thế sao một lát lấy tay ra thì máu đã loang hết tay_
(KHÔNG NGHĨ LÀ NÓ NHIỀU VẬY ĐÂU)
Y Cát:-* nhiều như vậy ư? xem ra phải đem ngài ấy về càng nhanh càng tốt*
bám lấy vai ta

Huyền Hoàng:- làm gì?
_tuy không biết ý định của Y là gì nhừn Hoàng vẫn đặt tay lên vai theo lời Y, thế là hai người dịch chuyển đến Thiên Cung Môn, nơi của Y tịnh dưỡng_
Huyền Hoàng:- làm gì mà mới đây đã đến nơi này? con rồng kia đâu?
Y Cát:- mặc kệ hắn, ngài ngồi xuống giường đi (chỉ tay về phía giường)
Huyền Hoàng:- làm gì mà gấp thế, cái mũi của ta đau cũng là do ngươi đấy
Y Cát:- thì ta làm ra, ta phải chịu trách nhiệm (ngồi đối mặt Hoàng)
_Y lấy khăn vải mềm lau những vệt máu trên mũi Hoàng đi mặc dù không có nhiều, nhưng cũng đã làm đỏ hết cả khăn vải, Y không ngờ là vết cắn của chính mình để lại cho người mình YÊU:) đến vậy, lau xong hết rồi thì chỉ có cần băng bó, Y lấy một cái băng keo ra đưa lên vết thương trên mũi Hoàng và dán dính lên_
Huyền Hoàng:- xong chưa?
Y Cát:- hết rồi bây giờ thì máu không chảy nữa đâu
Huyền Hoàng:- nhưng mà nó vẫn còn đau
Y Cát:- đành chịu thôi *tiếc thật ta không học thuật phục nguyên với bây giờ luyện đan cũng không được*
Huyền Hoàng:- TẠI NGƯƠI CẢ ĐẤY NÓI CÁI GÌ NỮA, ĐỘT NHIÊN LAO VÀO MŨI TA RỒI CẮN!
Y Cát:- ta xin lỗi (gãi đầu)
Huyền Hoàng:- xớ bây giờ ta cắn lại ngươi chịu nổi không?
Y Cát:- nếu trả đũa thì ta chịu (bất lực)
_rồi thế là Y đưa mũi cho Hoàng cắn một phát lên 9 tầng mây, đúng như hai người mỗi lần cắn đều để lại hai dấu răng nanh chảy máu_
Y Cát:- ui cha
(BỊ BAO NHIÊU HÌNH PHẠT CŨNG KHÔNG BẰNG NỮ9 CẮN NHA)
Huyền Hoàng:- biết đau chưa tên kia (dán keo lên mũi Y)
_sau khi xử lý hai cái mũi thì Hoàng đi đến Điện Chiêu Phong của Chí Phong, còn Y thì giao Hoàng cho Phong _
binh lính1:- nhìn kìa mũi của ngài ấy bị gì vậy?

binh lính2:- ai mà biết
/RẦM/
Huyền Hoàng:- tên Chí Phong chết tiệt ngươi đâu rồi?
Thiên Phong:- làm gì mà kêu ta dữ vậy?
Huyền Hoàng:- đưa ta về
Thiên Phong:- tên kia đâu?
Huyền Hoàng:- hắn không đi theo ta
Thiên Phong:-* lại phiền đến ta, Tôn Chủ thật là đáng ghét* vậy ta thay hắn theo ngài
Khuyết Dương:- để ta đi (từ đâu chui ra)
(VIẾT MỚI ĐỂ Ý LÀ THANH NIÊN NÀY CÓ TẬT LẤP LA LẤP LÓ LẮM NÈ)
Huyền Hoàng : ngươi là ai thế?
Khuyết Dương:- để ta thay hai tên kia đi với ngài
Thiên Phong:- giao cho ngươi đấy (đóng cửa)
/RẦM/
Khuyết Dương:- giờ đi đâu?
Huyền Hoàng:- về chổ của ta ở
Khuyết Dương:- được
_Dương thì làm khá gọn lẹ hơn Phong chỉ cần búng tay một cái là hai người đã về đến nhân giới_
Huyền Hoàng:- ngươi làm được đấy, nhanh hơn tên kia nhiều
Khuyết Dương:- nhưng mà bây giờ đi đâu?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.