Y Cát:- nhờ các ngươi đêm nay biến thành hình dạng thật bay trên bầu trời của Tân La Thành này, và Phong, ngươi dẫn đầu nên phải biến to nhất
Thiên Phong:- sao lúc nào ngài ấy cũng nhắm đến ta hết vậy
Trùng và Đông:- tại ngươi mà ra nói ai
Y Cát:- cứ quyết định vậy đi, nhớ là bay thôi đừng làm gì đấy
/ĐÊM ĐẾN/
Huyền Hoàng:- ta thấy có gì đâu?
Y Cát:- ngồi ở đây
Huyền Hoàng:- thì ngồi rồi sao nữa
Y Cát:- ( búng tay)
_sau cái búng tay của Y Cát thì trên bầu trời êm đềm liền nổi sấm chớp dữ dội khiến mọi người trong Tân La Thành đều ngơ ra hai cái bóng đen giống như con gì đó đang đùa cợt nhưng không phải là ngắn mà là dài rồi đột nhiên làn mây mờ tản sau lớp mây xám tịt đó là hai con rồng trắng và đen đang gầm gừ_
Huyền Hoàng:- *nhìn mặt dễ ưa hơn cái tên Phong kia*
Y Cát:- ngài vui là được * không đúng, hình dạng của ba tên đó không tên nào là có màu đen cả đây là Hợp Long đáng ghét tên Phong đó lại đi kêu bọn chúng*
- đó....là rồng
- một trắng một đen
- thật hiếm khi thấy rồng đấy
_cái cảnh đó kéo dài nữa canh giờ cho đến khi hai con rồng trắng với đen tự dưng lại bay đi mất để lại hàn loạt câu hỏi_
Y Cát:- * bọn chúng cũng biết hợp tác lắm* xong rồi
Huyền Hoàng:-............
Y Cát:- *lại ngủ sao lúc nào ngài ấy cũng ngủ được vậy nhỉ* đành đưa ngài ấy về phòng của tên Tố Biên gì đó vậy (
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-dia-luan-hoi/1729594/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.