Kỳ Ti Lâm:- sao.. sao Hoàng Thượng lại đến chổ này?
Minh Đàm:- ta là Hoàng Thượng chẳng lẽ đi đến ngục tối cũng không được?
Kỳ Ti Lâm:- à không Hoàng Thượng đi đâu mà chẳng được
Minh Đàm:- thả người
Kỳ Ti Lâm:- hả? đây là phạm nhân mà Hoàng Thượng hãy coi lại
Minh Đàm:- trẫm kêu thả người, ngươi thật to gan dám cãi cả lời của trẫm
Kỳ Ti Lâm:- nghe gì không thả người mau
binh lính:- vâng ạ
Minh Đàm:- (tiến lại chổ Huyền Hoàng đang bị xiềng xích)
binh lính:- xong rồi Hoàng Thượng muốn lamg gì với ả?
Huyền Hoàng:-( ngả xuống)
Minh Đàm:-( bế lên Hoàng lên) đưa về nơi trẫm ở, có gì không?
binh lính:- không có gì ạ
Minh Đàm:- đây là phạm nhân của ngươi? sau này cô ta sẽ là khách quý của ta
Kỳ Ti Lâm:-* thật xui xẻo* vâng
/QUAY QUA Y CÁT/
Y Cát:- ngài trốn ở đâu rồi mau ra đây, này cô nương có thấy một cô gái cao cỡ chừng này tóc vàng mắt cam đi qua đây không?
-ta không thấy, nhưng mà nhìn huynh đẹp quá làm quen nha
Y Cát:- xin lỗi ta không cần* rốt cuộc là ở đâu chứ*
/HOÀNG CUNG NƠI Ở CỦA MINH ĐÀM/
Huyền Hoàng:- tên câm ngươi đâu rồi( nói mớ)
Minh Đàm:-* tên câm? còn có bạn nữa à*
Huyền Hoàng:- ta mà gặp được ngươi chắc chắn sẽ giết ngươi
Minh Đàm:-* cứ như trẻ con, 17 tuổi đầu rồi mà còn nói mớ sau 8 tháng chẳng thay đổi gì*( đắp khăn lên trán Hoàng)
Huyền Hoàng:- tên biến thái kia đừng có chạm vào ta đồ biến thái
Minh Đàm:-* dám chửi ta biến thái? ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-dia-luan-hoi/1729590/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.