Bạch Huyền sau đó há mồm nói ra một vật để cho Lăng Cửu Tiêu thần tình ngưng lại.
Lăng Cửu Tiêu nghi ngờ hỏi: "Tông chủ ngươi thật không là đang cùng ta nói đùa?"
Hắn có chút hoài nghi Bạch Huyền chưa có tỉnh ngủ.
Nếu không làm sao lại đòi món đồ này.
Bạch Huyền hỏi lại: "Ngươi cảm thấy ta là muốn nói đùa với ngươi?"
Nhìn chằm chằm Bạch Huyền vài hơi thở rồi Lăng Cửu Tiêu lắc đầu nói: "Không giống."
Bạch Huyền từ từ nói: "Ngươi bây giờ có thể cho ta trả lời thuyết phục, một khoản giao dịch này là làm hay không làm."
Nói mấy câu xuống tới thì Bạch Huyền lại nảy sinh cái mới ở trong ấn tượng của Lăng Cửu Tiêu.
Người đàn ông này... So với tưởng tượng còn muốn nguy hiểm nhiều lắm a.
Lăng Cửu Tiêu lặng lẽ một chút mới chậm rãi trả lời: "Thứ tông chủ ngươi muốn... Nếu không có thông qua vương hầu rèn luyện, chân chính có tư cách kế thừa vị trí vương hầu, cũng không thể đ-ng vào nên điểm này ngươi hẳn là so với ta rõ ràng."
Bạch Huyền hiếu kỳ hỏi: "Đây là đương nhiên... Lẽ nào có chỗ nào không đúng sao?"
Lăng Cửu Tiêu nở nụ cười cười nói: "Tông chủ đây cho là ta nhất định có thể thông qua rèn luyện vương hầu?"
Bạch Huyền nghe vậy lập tức cười mắng: "Thực sự là con tiểu hồ ly."
Bạch Huyền liếc mắt Lăng Cửu Tiêu, một lời vạch trần ý đồ của đối phương: "Ở bách chiến hầu mất tích sau đó thì Lăng gia đã không đường thối lui, tràn ngập nguy cơ... Lăng Cửu Tiêu ngươi ngoại trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-thien-de-chu/108889/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.