Phía trên thâm uyên, đám người Phi Hối chiến đội, khuôn mặt có thể giãn ra, người biết bí mật của bọn hắn đã chết, cho nên cũng không có lo sợ gì.
"Hừ! Tên kia rơi từ đây xuống, chắc chắn đến thây cũng chả còn, chớ nói chi là sống sót." Lãnh túc cười khinh một tiếng, hắn leo lên từ một cái chông đá nhô ra, lại được Phi Hối Thành đám người giúp đỡ mới có thể thuận lợi leo lên.
Nhìn thấy Đường Thần rơi xuống Thâm Uyên, hắn trong lòng coi như cũng trút bỏ một cái gánh nặng, bởi vì lấy hắn tu vi vậy mà mãi không có đánh bại Đường Thần, vậy mà còn xém chút là cùng hắn rơi xuống Thâm Uyên tối đen kia.
"Đáng tiếc, hắn trên người bảo vật cũng theo đó rơi xuống, bằng không chúng ta nhất định là phát tài." Một thành viên trong chiến đội nói, hắn ánh mắt hiện lên vẻ thèm khát, ánh mắt nhìn về phía chỗ Đường Thần rơi xuống, không khỏi đám người đều là thở dài một hơi, sau đó bọn hắn mới quay người rời đi.
Ai cũng cho rằng, Đường Thần đã là chết ở Thâm Uyên bên dưới, đừng nói hắn là thiên kiêu gì, coi như là Linh Hải cảnh rơi xuống bên dưới chỉ sợ là không có kết quả khác.
Phía dưới Thâm Uyên, Đường Thần tựa như một pho tượng, bất động ôm lấy không khí, trên tay hắn Ngư Long quái thú đã tan biến từ lâu, nhưng là hắn mãi vẫn không có buông ra, chỉ là trong mắt hắn lúc này tràn ngập đáng sợ sát khí, đủ để dùng một cái nhìn giết người.
Một lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-the-ma-thien/1796702/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.