Chương trước
Chương sau
(Các bạn đọc truyện nếu mà có bắt gặp tác viết sai chính tả chỗ nào đó thì bình luận để tác biết a, mặc dù cũng có dò qua trước khi đăng nhưng vẫn còn sót lại.)
Trận đấu giữa Tinh Cương và Quân Minh diễn ra khiến không ít cường giả ánh mắt đều tập trung vào, "Cứ nghĩ chỉ có chúng ta cái này các đại thành mới cần giữ thực lực, lại không ngờ đến top 10 các thành cũng như vậy, mà lại thực lực của bọn hắn cũng không đơn giản."
Một nữ tử đứng ở xa trên khán đài nói, nàng thế nhưng là thành viên của Bất Khánh Thành chiến đội, hiển nhiên là ánh mắt không thấp, cho nên mới như vậy đánh giá, nếu đổi lại là một cái thành khác nói không chừng đã bị rất nhiều người khinh thường.
"Quả thật là cả Lạp Xa cùng Minh Thanh hai cái chiến đội lần này thực lực so với mấy năm trước đã mạnh hơn mấy phần, nhưng nếu muốn đạt được top 3 đại thành thì khó nói." Nam tử thân mặc một bộ đồ lấp lánh, nhìn qua đều có thể thấy được hắn trên thân toát ra một cỗ vương giả khí thế.
Phía dưới sàn đấu tình huống, Quân Minh bởi vì thôi động quá nhiều tinh lực để khống chế Hỏa Cầu, hắn tình huống có chút không ổn, miệng thổ huyết trong đó mang theo một ít lục phủ ngũ tạng mảnh vỡ, có thể nói là thụ thương nghiêm trọng.
Còn Tinh Cương tình huống thì cũng không khá hơn, hắn bị Hỏa Cầu đuổi theo sát phía sau cho nên nào dám giữ lại thực lực, đem toàn thân linh khí vận chuyển đến cực hạn, thi triển ra từng loại huyền ảo chiêu thức để làm giảm tốc độ cùng lực lượng của Hỏa Cầu, cũng đồng thời thi triển ra thân pháp liên tục lui về phía sau.
"Xèo Xèo."
"Bành."
Những cái võ kỹ mà Tinh Cương thi triển bị Hỏa Cầu thiêu đốt, đem nó hóa giải, nhưng lực lượng của nó thì không hề suy giảm, sắc mặt hắn tối đen, Hỏa Cầu này quá mức bá đạo, cho dù là hắn thi triển ra chiêu thức gì cũng đều bị nó đốt cháy, chỉ đành bất lực, hắn lúc này đang muốn nhận thua thì nghe một tiếng đổ rạp.
"Bịch!"
Quân Minh ngất lịm đi, ngã ra trên mặt đất, lúc này Hỏa Cầu chỉ còn cách Tinh Cương đúng hai mét, chỉ cần Quân Minh hắn cố trụ thêm một chút có lẽ chiến thắng đã thuộc về hắn, nhưng đáng tiếc hắn lại quá nóng vội, đem toàn thân khí lực tiêu hao quá nhanh.
Vị trọng tài tên Sa Hỉ này lập tức từ trong góc bay ra, đem Quân Minh nâng đỡ lên, đem linh khí hùng hậu của bản thân truyền vào người của hắn, sắc mặt của Quân Minh lúc này mới đỡ hơn, đem hắn chữa trị sau đó, Sa Hỉ trọng tài mới tuyên bố két thúc trận đấu.
"Lạp Xa Thành trận thứ nhất giành được chiến thắng."
Tinh Cương hắn mới thở phào nhẹ nhõm, nếu như không xuất hiện loại tình huống này, nói không chừng hắn chính là cái tội đồ, trận thứ nhất xém một chút là đã thua nhục nhã. Hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, thân là một cái cường giả làm sao cũng phải chiến đến cuối cùng, xuất hiện loại tình huống bỏ chạy như vậy, khó mà được mọi người lần nữa công nhận.
Trận đấu thứ hai cũng hấp dẫn không kém, cả hai bên đều tung ra cường đại nhất thực lực của bản thân, phô diễn ra khí thế ngập trời, đem toàn bộ khán đài hết lần này đến lần khác kinh ngạc, trận thứ ba, thứ tư lại không có như vậy khoa trương, nhưng cũng không thể nói là kém cạnh.
Tiếp đến trận thứ năm, bọn hắn lúc này mới thật sự là chiến đấu, hai bên phái ra hai cái người đến, Lạp Xa thì là một cái nam tử diện mạo xấu xí, nhưng hắn thân lại mang theo một cái mùi hôi thối nồng nặc, đứng cách xa đến mấy trăm mét, Đường Thần vẫn cảm nhận được mùi hôi thối kia.
Nhưng hắn sắc mặt lại biến chuyển, mùi hôi thối từ cơ thể nam tử kia tiết ra mang theo kịch độc cực mạnh, bởi vì hắn bản thể là một cái kịch độc cự thiềm. Đối thủ của hắn là một cái nữ tử, nhìn thấy hắn khuôn mặt xấu xí cùng thân thể hôi thối, nàng ánh mắt hiện lên rõ một vòng chán ghét. ×— QUẢNG CÁO —
Không thể nói là mùi hôi thối kia thật sự là cực kì ghê gớm, đến mức cả Sa Hỉ trọng tài cũng phải thối lui xa một chút, ánh mắt hắn mang theo hàn quang, nhưng là trọng tài nên cho dù có chán ghét cũng không thể đối với bọn hắn làm gì.
Không có chờ đợi lâu, thấy hai bên đều đã chuẩn bị sẵn sàng, Sa Hỉ trọng tài hô "Bắt đầu!", lập tức như một cái thiểm điện thối lui đến phía xa, hắn thật sự là chịu không nổi mùi hôi thối kia.
Nữ tử bên Minh Thanh Thành khẽ động, nàng đem ra một cái thanh kiếm, trên đó khắc lấy chừng 50 đạo khí văn, nàng linh khí rót vào thanh kiếm, thanh kiếm liền hiện lên một vòng nhàn nhạt khí tức lăng lệ.
Nam tử kia thì như không hề sợ hãi khí tức phát ra từ thanh kiếm, hắn cái lưỡi dài thè ra, muốn bằng vào chiếc lưỡi này, đem thanh kiếm kia nắm lấy, nhưng hắn còn chưa kịp nắm lấy thanh kiếm đã bị nữ tử kia bổ ra một cái kiếm khí, đụng vào trong lưỡi của hắn.
"A."
"Phốc."
Hắn cái lưỡi như muốn bị chặt đứt, chảy ra từng cái giọt máu màu xanh, rớt vào trên mặt đất, phát ra từng cái tiếng xèo xèo, không nghi ngờ trong máu của hắn cũng mang theo kịch độc cùng sức ăn mòn mãnh liệt. Nhưng hắn sinh mệnh lực có thể nói là cái quái thai, cái lưỡi bị chặt đứt, mắt thường có thể nhìn thấy nó đang khôi phục lại.
Vốn nàng cho rằng, sau đòn đó sẽ làm hắn ý chí bị suy giảm từ đó có cơ hội đem hắn đánh bại, nhưng lại ngoài dự đoán của nàng, hắn cũng không có vì vậy mà suy giảm ý chí chiến đấu, không thể không nghiêm túc, hắn đem cái lưỡi nuốt vào, sau đó muốn áp sát nữ tử cầm kiếm, đem hắn kịch độc thấm vào nàng bên trong thân thể.
Hắn cười nhạt một tiếng, sau đó bất thình lình xuất hiện bên cạnh nữ tử cầm kiếm, nữ tử cũng bị một phen giật mình, không nghĩ đến nam tử kia tốc độ lại nhanh như vậy, làm cho nàng phản ứng cũng theo đó chậm một nhịp.
"Không được."
Chỉ vừa nghĩ đến không ổn, nàng đã bị hắn một cái bàn tay sần sùi nắm lấy, một cỗ đau nhức truyền đến khiến nàng nửa người bị lâm vào tê liệt, may mắn một cái là nàng đã tránh đi được một số chỗ yếu hại nếu không đã thua cuộc ngay sau đòn tấn công vừa rồi.
"Ha ha, dính phải ta Tê Độc còn muốn giãy dụa, ngươi càng giãy dụa thì độc tố sẽ lan ra càng nhanh, đến cuối cùng toàn thân ngươi đều bị đông cứng, đến lúc đó ngươi cũng vô pháp phản kháng."
Hắn cười lớn, ánh mắt tà dâm nhìn lấy thân hình của nữ tử cầm kiếm, nàng cũng không có tin tưởng lời của hắn, cho rằng đó là đang muốn đem nàng hù sợ, chỉ thử cử động mạnh một cái, nàng bắt đầu cảm nhận được phần bả vai đã khó có thể di chuyển.
Ánh mắt nàng ngưng trọng chưa từng có, mặc dù tức giận như vậy nhưng nàng giờ phút này có thể làm cái gì đâu, nam tử kia từ từ tiến bước lại gần, nữ tử kia cũng theo đó lui lại, nàng âm thầm vận chuyển công pháp muốn đem Tê Độc hóa giải.
Nhưng cũng may mắn, nàng tu luyện công pháp lại có thể hóa giải loại độc này, nhưng cần thời gian khá lâu, "Phải kéo dài thời gian, nhanh chóng đem độc tố hóa giải." Nàng trong lòng âm thầm suy nghĩ, nhưng cũng đúng lúc này nàng đã lui đến sàn đấu biên giới, lại không có thể tiếp tục lui lại.
Nam Hào hắn từ từ tiến bước lại gần, ánh mắt mang theo vẻ chiến thắng luận về thực lực hắn hoàn toàn tin tưởng vào bản thân, nào có nghĩ đến Hương Liên đang từ từ hóa giải hắn kịch độc. Cho nên, vẫn không gấp, thấy Nam Hào đang tiến bước lại gần nàng liền giả ra một bộ đau khổ. ×— QUẢNG CÁO —
Thấy vậy, Nam Hào tên kia càng thêm thích thú, hắn thích nhất là nhìn xem con mồi giãy dụa trong tuyệt vọng, khoảng cách hai người chỉ còn ba mét thời điểm, Hương Liên như một cái thiểm điện, cầm lấy thanh kiếm kia một kiếm đâm về phía Nam Hào phần ngực.
"Phốc."
Nam hào nào biết trong tình huống đó mà Hương Liên lại có thể như vậy phản công, "Ngươi, làm sao có thể?" Hắn không tin vào mắt mình, vừa rồi hắn đúng là đem Tê Độc truyền vào trong cơ thể Hương Liên, làm sao nhanh như vậy mất đi tác dụng.
"Không nghĩ đến đúng không, độc của ngươi quả thật mạnh, nhưng vừa vặn gặp ngay công pháp của ta lại có thể đem nó trung hòa, bởi vậy ta cố ý giả ra một bộ yếu đuối như vậy chính là dụ ngươi tới gần, một kích đem ngươi trọng thương." Hương Liên thản nhiên nói.
Nghe được lời nàng nói, Nam Hào thì càng thêm uất hận, vốn đã được cân nhắc là không nên xem thường Minh Thanh Thành chiến đội lần này, nhưng hắn lại mắt cao hơn đầu, cho nên gặp phải tình huống này lại không thể nào chối bỏ.
Lạp Xa chiến đội thì chỉ thở dài, nhìn xem trên sàn đấu Nam Hào đang tái xanh kia, "Quản nhiên, như đội trưởng dự đoán, Nam Hào tên kia nên có như vậy một lần giáo huấn để ổn định lại hắn tâm cảnh." Trong phòng chờ, một cái nam tử khác đang cười nhạo Nam Hào.
"Đúng vậy, hắn thường ngày phách lối đến cực điểm, nhận vào giáo huấn lần này nói không chắc sẽ trở nên ngoan ngoãn hơn không ít." Một cái thành viên khác cũng theo đó nói, nhưng ngoài bọn hắn đám người thảnh thơi thì một góc khác có vài người lại không nghĩ vậy.
"Minh Thanh Thành bên kia quả nhiên là còn giấu bài, bọn hắn đã đem chúng ta kế hoạch đoán được, mới có thể tiện nghi đem ra một cái có công pháp tu luyện cùng độc của Nam Hào triệt tiêu lẫn nhau."
"Lương Bính tên kia quả nhiên phi phàm, không khác gì trong lời đồn."
Đám người cũng không phải nhìn trên sàn đấu mà nhìn vào trong góc phòng chờ ở Minh Thanh Thành bên kia, ngược lại cũng có một số ánh mắt cũng nhìn vào bọn hắn.
Nam Hào thân bị trọng thương, lại không có thể biến về bản thể, nên chỉ đành mang theo vết thương sâu này chiến đấu, hắn sinh mệnh lực tuy cường đại nhưng vết thương này quá đỗi chí mạng, xém chút đã đem hắn giết chết.
Thế nhưng là, mang theo trọng thương như vậy nào có đánh lại Hương Liên đang bừng bừng chiến khí đâu, chỉ vẻn vẹn mấy chục chiêu sau đó nàng cũng đem được Nam hào đánh bại, nhưng không thể không nói, hắn quả thực rất mạnh.
"Trận thứ năm Minh Thanh Thành giành được thắng lợi."
Sa Hỉ trọng tài tuyên bố, khiến cho toàn rường một mảnh kinh ngạc, chỉ trải qua mấy trận chiến mà cả hai bên số điểm đã tương đồng nhau, nhưng thắng được trận này, Lạp Xa Thành lại bị thua, đám người vì vậy mà cũng rất chờ mong, muốn xem Lạp Xa Thành như thế nào lấy lại một điểm này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.