Edit: nammoi
Sau đó Mạc Vong tưởng rằng đối phương sẽ tiếp tục gây khó dễ cho cô nhưng mà ngoài dự đoán của cô, sau đó Amya chỉ ở bên cạnh vừa uống trà chiều vừa đọc sách, cũng không có bất kỳ dấu hiệu tương tự nào, chuyện này làm cô âm thầm thở phảo nhẹ nhõm. Nhưng đáng tiếc nhất là, sách mà Amya đang lật xem, cô hoàn toàn không hiểu cũng không biết là có liên quan đến phương pháp để cô có thể trở về hay không? Không thể phủ nhận, đi đến trang viên này đã ba ngày, một chút tin tức cũng không thu hoạch được, cô cảm thấy hơi nóng nảy.[nammoi][diendanlequydon]
Cứ như vậy, "Đấm chân —— thỉnh thoảng thêm trà cho thiếu gia —— tiếp tục đấm chân" đã trở thành công việc chủ yếu của cô cả buổi trưa.
Sau hai giờ, cuối cùng người nào đó cũng hào phóng từ bi buông tha cho cô, chân dài vừa thu lại đã cong một đầu gối để lấy thế ngồi dậy: "Tốt lắm."
Cô rút tay về, cảm giác nó không còn là của mình nữa, đời này ngay cả cha mẹ cũng không được hưởng thụ cô hầu hạ như bậy, chậc, người này quả nhiên dễ dàng kết thù!
"Lực quá kém." Người nào đó nói ra đánh giá.
“…” Lực quá kém mà còn để cô đấm lâu như vậy?!
"Xem ra sau này phải để ngươi luyện tập nhiều hơn nữa."
Nói xong những lời quá đáng như vậy, thanh niên lại phát ra mùi nhàn nhạt, viết chữ gì đó lên tờ giấy in hoa trắng noãn, rồi sau đó tiện tay đưa tờ giấy đến trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-the-di-nhan-vat-phan-dien/2335612/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.