Edit: nammoi
Phần một
Sự thật chứng minh, Thạch Vịnh Triết vô cùng hiểu rõ bản thân.
Không sai, cậu thật sự bị mất ngủ.[code]edit: nammoi - diendanlequydon[/code]
Dĩ nhiên đây là chuyện rất bình thường, đêm hôm khuya khoắt cô gái mình thích không ngủ, đến ngồi bên cạnh giường của cậu, có thể ngủ mới là lạ? Nhưng bi kịch chính là những chuyện hãm hại này lại do một tay tiểu đồng bọn của cậu tạo thành…
Lăn qua…
Lăn lại…
“Này, khăn trên trán cậu muốn rơi xuống giường rồi kìa.”
Giọng nói bất đắc dĩ của cô truyền đến phía sau lưng cậu, sau đó là một tiếng động nhỏ, hình như cô đứng lên. Một giây tiếp theo, cậu thấy cái trán mình chợt nhẹ, cái khăn đắp trên trán được lấy đi, ngay sau đó, trong toilet có tiếng nước vang lên.
Mạc Vong cúi người đỡ trúc mã nằm đàng hoàng lại, lại đắp khăn lên trán của cậu rồi hỏi: “Không ngủ được à?”
“… Ừ.”
“Vậy sao?...” Cô nghiêng đầu suy tư một lát, sau đó dường như nhận ra cái gì, đưa tay tắt công tắc cạnh mép giường. Sau một tiếng “tách”, ánh sáng trong phòng đều tắt hết.
“Cậu làm gì thế?” Thạch Vịnh Triết vô cùng khẩn trương, bàn tay nắm chặt mép chăn.
“… Tớ có thể làm gì cậu được chứ?” Mạc Vong im lặng, người này bày ra bộ dáng “nàng dâu nhỏ sắp bị phi lễ” là sao? Chẳng lẽ con người bị bệnh sẽ thay đổi thành người khác sao? Thôi, cô nên thông cảm cho người đang bị bệnh, nghĩ đến đây, cô nhẹ nhàng nói: “Tắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-the-di-nhan-vat-phan-dien/2335581/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.