Dù trong lòng thiếu niên không muốn đoạn đường này kết thúc, nhưng cuối cùng nó cũng phải có điểm cuối.
Dưới tình huống bình thường, phòng thay quần áo của con gái phái nam không được phép đi vào, nhưng bởi vì người nào đó "Đi đứng không tiện", nên Thạch Vịnh Triết chỉ có thể cõng cô mở cửa, sau khi đi vào phòng thì tiến một bước về phía bên trái, bật công tắc điện trên tường, sau một tiếng vang nhỏ, trong phòng trong nháy mắt sáng trưng.
Lúc này Mạc Vong cũng vừa vặn ăn xong một viên kẹo, tới gần bên tai Tiểu Trúc Mã nói,: "Đặt tôi ngồi ở cái ghế băng bên kia là được rồi."
Trong giọng nói mang theo vị ngọt đập vào mặt thiếu niên.
Yết hầu thiếu niên run rẩy, mặt lập tức lại đỏ lên.
Không ở bên ngoài nên không được gió thổi tản nhiệt, nhiệt độ không thể giảm nhanh như khi nãy được...... Hơn nữa hình như càng lúc càng có khuynh hướng nóng bỏng.
Hắn cúi đầu ho nhẹ một tiếng, theo lời đặt cô gái ngôn trên chiếc ghế dài, ngay sau đó, cô đưa cho hắn một cái chìa khóa: "Tủ đựng đồ của tôi là số 1234!" Nói xong lại hơi hả hê khoe khoang,: "Thấy số này lợi hại không! Của cậu là bao nhiêu?"
"888."
"...... Thích khoe khoang đều là bại hoại!"
"......" Rốt cuộc là ai bắt đầu khoe khoang trước vậy?
Thiếu niên bất đắc dĩ cầm lấy cái chìa khóa, phía trên rất ấm áp, mang theo nhiệt độ của cơ thể cô, hắn cầm nó trong lòng bàn tay, quả thật giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-the-di-nhan-vat-phan-dien/2335532/chuong-57-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.