Câu cuối cùng “pho bí kíp ấy ở đây cũng có”, Trương Nhược Lâm nói thật chậm rãi dõng dạc vậy mà nó vẫn như tiếng sét nổ ngang tai khiến mọi người đều sững sờ dường như không tin đó là sự thật. Chẳng lẽ một công phu tuyệt đỉnh như vậy lại dễ dàng xuất hiện thế sao? Quần hùng từ người có võ công cao nhất cho đến những kẻ tầm thường đều khao khát truy tìm bấy lâu nay với hy vọng có trong tay một tuyệt kỹ độc nhất vô nhị bị giấu kín. Tự nhiên tất cả quần hào đều nhìn nhau một cách nghi ngờ làm như chỉ sợ nếu Trương Nhược Lâm tung ra cuốn bí kíp thì hết thảy đều chém giết nhau một cách điên cuồng. Đến Từ Huyền đại sư một cao tăng vốn trầm tĩnh trong mọi tình huống cũng không giấu được vẻ tò mò. Lão đưa cặp mắt lấp loáng thần quang nhìn Trương Nhược Lâm một cách soi mói, để quan sát xem họ Trương có nói đúng sự thật hay không? Song khuôn mặt của Trương Nhược Lâm vẫn lạnh như băng. Từ Huyền đại sư giơ tay ngăn tiếng xì xào mỗi lúc một tăng từ phía quần hùng. Lão trầm giọng nói :
- Trương thí chủ. Hôm nay là đại hội võ lâm có đông đủ Chưởng môn các phái và anh hùng hảo hán khắp nơi tới dự. Việc phát ngôn ra một lời là phải hết sức cẩn trọng không phải chuyện đùa đâu!
Trương Nhược Lâm mỉm cười :
- Cám ơn đại sư đã có lời chỉ giáo! Nhưng tại hạ bình sinh từ nhỏ đến giờ chưa biết bỡn cợt là gì? Tại sao đại sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-quy-bat-ma-dao/105514/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.