Dịch: Trần Anh Nhi 
Luyện dược sư!? 
Chuyện này... sao lại có thể xảy ra được? 
Trong thân thể của nàng ta đúng thật là có ngọn lửa tượng trưng cho luyện dược sư! 
Ba loại linh mạch cùng tồn tại trong một cơ thể, nó chưa từng nghe qua chuyện này bao giờ. 
Ý thức của Huyết Hoàng chậm rãi rời khỏi cơ thể Trọng Quỳ, sau đó bắt đầu rơi vào chuỗi suy ngẫm kéo dài không hồi kết. 
[Cái này không thể giải thích được... Không có cách nào giải thích cho hiện tượng này cả...] Huyết Hoàng không ngừng lẩm bẩm. 
Trông thấy Huyết Hoàng nghiêm trọng như vậy lần đầu tiên, Trọng Quỳ thậm có vô cùng hào hứng reo lên: [Có lẽ ta chính là siêu cấp thiên tài trong truyền thuyết rồi!] 
[Có lẽ là vậy... cứ để ta suy nghĩ một chút đã.] Huyết Hoàng dần quay trở lại không gian linh thú, cũng không nói gì nữa. 
... 
Hôm nay trời sáng sủa, không khí lại trong lành, ánh nắng mặt trời rọi xuống đất vô cùng ấm áp. Trọng Quỳ sau khi thay một bộ y phục thuận tiện cho việc di chuyển hơn thì bộ đen mặt, trùm áo choàng lên người rồi tiến về phía rừng rậm. 
Động tĩnh gây ra khi luyện dược ở trong nhà rất lớn, mà linh lực dao động lại rất dễ bị kẻ khác phát hiện. Chưa kể ở phủ còn có Vu Ly là luyện dược sư, chỉ cần không cẩn thận là sẽ bị bắt quả tang ngay lập tức. Vì vậy Trọng Quỳ đành phải ra ngoài thực hành luyện dược. 
Chưa đi được mấy bước, Trọng Quỳ chợt nghe tiếng binh khí vang lên cách chỗ nàng đứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-phuong-trieu-hoang-tuyet-sac-thu-phi-nghich-thien-ha/22904/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.