🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dịch: Trần Anh Nhi

***

Bà ta hỏi một câu, Trọng Quỳ đáp một câu. Diệp phu nhân cũng hề không phát hoả, ăn xong là buông đũa, nói: “Nghe nói Quỳ nhi đang chuẩn bị về Hàm Đan, mà dì cũng phải đến Hàm Đan thăm người nhà, chi bằng chúng ta đi cùng nhau đi. Con vẫn còn nhỏ, dọc đường để dì chăm lo cho con.”

Hoá ra là vì cái cớ này. Diệp gia chỉ có một chút hạ nhân dẫn theo, đi một mình mà không gặp cướp mới là chuyện lạ, nghe đâu trên dọc đường tới thành An Bình cũng phải bỏ lại không ít đồ, mất dăm chục gã hộ vệ.

Mẹ con Diệp phu nhân khó khăn lắm mới đến được thành An Bình. Mà đường đến Hàm Đan còn xa xôi cách trở hơn nữa, nếu không có Trọng gia bảo vệ chỉ sợ đi được nữa đường đã mất xác.

“Dì theo cũng được.” Trọng Quỳ đáp, “Dọc đường làm phiền dì rồi.” Diệp phu nhân cười hiền lành, rốt cục cũng trút bỏ được tảng đá trong lòng, xem ra bà đã lo nghĩ quá nhiều rồi.

Lan San bị Trọng Quỳ làm cho bị thương, chắc hẳn trong lòng con nhóc này cũng thấy áy náy thế nên mới đồng ý dễ dàng đến vậy.

“Vậy thì tốt quá rồi, bây giờ dì phải chăm lo Lan San, không thể ngồi hàn huyên với con được nữa.” Diệp phu nhân đứng lên, đúng là không nhắc đến chuyện Diệp Lan San bị Trọng Quỳ làm cho vỡ mũi.

Trọng Quỳ gật đầu, mặc kệ bà ta muốn làm gì thì làm.

“Tiểu chủ nhân...” Thanh Đồng đã thấy yên tâm hơn rất nhiều, “Nô tỳ nghe nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-phuong-trieu-hoang-tuyet-sac-thu-phi-nghich-thien-ha/22894/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.