Chương trước
Chương sau
Khải Tề khi này lại dịu dàng nắm lấy bàn tay to lớn ấy còn quay đầu lại.

Lúc này hai gương mặt rất gần nhau, cậu bĩu môi rồi làm ra gương mặt buồn rượi:

- Tiểu Tề chỉ muốn cùng chú đi chơi chút thôi mà! Chỉ muốn chú vui thôi!

Người đàn ông khẽ cười nhẹ nhàng đặt môi mình lên đôi môi mỏng mềm kia còn cắn nhẹ vào, lưỡi nhanh chóng tấn công vào khoang miệng của cậu. Khải Tề liền cúi mặt ngượng ngùng tránh sang một bên:

- Muốn chú vui thì phải làm như này

- Chú...

- Được rồi chú đưa Tiểu Tề đi ăn một bữa ngon

Cả hai cùng nhau ngồi vào trong xe, Khải Tề lúc này rất hớn hở chỉ hướng đi:

- Chú đi thẳng rồi rẻ sang phải đến ngã rẻ thứ hai thì quẹo sang trái

Người đàn ông nghi hoặc liếc mắt nhìn sang cậu nhóc rất vui vẻ bên cạnh thì chú cũng cảm thấy vui theo

Xe lại dừng trước một khu đề dòng chữ CÔNG VIÊN GIẢI TRÍ, chú quay người về hướng cậu:

- Đến đây ăn trưa?

- Trong đây có một quán ngon lắm!- Cậu cười híp mắt

Cái vẻ đáng yêu này đã làm cho ông chú ba phần phải bất lực, bảy phần nuông chiều và dịu dàng xoa mái tóc mềm mượt của chàng trai:

- Vậy đưa chú đến đó đi

Cậu và chú cùng nhau bước vào trong đi tới một quán ăn trang trí rất lung linh. Một anh phục vụ cao ráo đẹp trai cầm menu đưa đến cho Khải Tề:

- Mới quý khách chọn món

Sau khi gọi món, phục vụ đi vào trong ông chú lại hậm hực nhìn chàng trai:

- Đến đây là vì có mấy anh phục vụ đẹp trai sao?

- Đây cũng là lần đầu Tiểu Tề đến đây thôi!

- Vậy sao Tiểu Tề biết nó ngon?

Khải Tề ngơ người khi lời nói dối đã nhanh chóng bị vạch trần nên chỉ có thể nở một nụ cười tươi:

- À! Tiểu Tề tìm thấy nó trên mạng

Món ăn được dọn ra bàn thì cậu rất ân cần gấp thức ăn cho Giang Thiệu. Người đàn ông lại khẽ có ý cười:

- Ngoan đến đáng ngờ

_____________

Cả hai đi ra khỏi quán ăn thì cậu nhóc nắm lấy bàn của chú kéo đi vội vàng qua những dòng người đông đúc khoảnh khắc này đẹp đẽ đến lạ thường. Khải Tề kéo chú đi đến cổng vào thủy cung:

- Mình vào đây đi

- Về được rồi, còn nhiều việc phải làm lắm

Người con gái làm nhân viên bán vé thấy hai người họ cứ đôi co thì mới lên tiếng:

- Hôm nay là cuối tuần rồi, anh mua vé cho con trai vào trong đi

Giang Thiệu lại nghe thấy từ con trai mà mặt mũi liền khó chịu, không còn gì diễn tả nổi:

- Tôi chưa kết hôn, chưa có con

Nữ nhân viên cười e thẹn rồi phát hiện hai người họ đang tay nắm tay thì cô liền hiểu ý:

- À... Vậy anh mua vé cho người yêu vào trong tham quan đi, tôi thấy cậu ấy rất thích đó

Giang Thiệu vẫn giữ thái độ nhưng không qua nổi người nhân viên, cô đã thấy ánh mắt anh có ý cười.

Cô liền đưa hai cặp vé ra trước, ông chú trả tiền rồi đi vào trong. Nữ nhân viên cúi chào mà lại cười tủm tỉm:

- Cặp chú cháu này dễ thương quá đi, thật là quá xứng đôi.

Cậu vui mừng trong sự ngơ ngác bị người đàn ông kéo đi vào trong. Những rồi đã chẳng để tâm việc đó nữa mà bị chìm đắm với khung cảnh bên trong được bao trùm bởi một màu xanh nước biển trong trẻo và vô cùng tuyệt đẹp với một đường hầm với mái vòm và xung quanh đều trong suốt có thể thấy có rất nhiều loài sinh vật dưới biển bơi tung tăng khắp nơi.

Khải Tề rất thích thú nhìn ngắm xung quanh thì đứng lại chỉ tay vào một con cá với cái mặt nhăn nhó:

- Con đó là gì mà lạ quá vậy?

- Đó là lươn sói hay Anarrhichthys ocellatus là một loài động vật thuộc họ Anarhichadidae. Chúng có thể phát triển đến kích cỡ 203cm; 18,6 kg và được tìm thấy ở phía bắc Thái Bình Dương...

Cậu nhóc nhanh chóng đi tới che miệng của người đàn ông lại:

- Tiểu Tề đến tham quan chứ không cần phổ cập kiến thức. Nhưng nhìn nó giống chú lắm!

Người đàn ông ấm áp nắm giữ lấy tay cậu kéo ra còn tay kia thì lại véo má của chàng trai:

- Chú làm gì gương mặt khó chịu đó bao giờ

- Lúc chú bước lên bục giảng... à... không phải là lúc chú bước vào trường thì đã có khuôn mặt này

Người đàn ông lại làm ra gương mặt khó chịu mà nhìn chằm chằm vào chàng trai:

- Không tới nỗi giống cái con này

Đột nhiên cậu lấy điện thoại ra quay người lại đưa điện thoại lên chụp hình tự sướng, màn hình hiển thị con lươn sói đó ở kế bên cạnh người đàn ông. Cậu cười tủm tỉm đưa điện thoại lại trước mặt cho chú xem:

- Đây chú xem

- Một mỹ nam trong hình

- Chú tự phụ quá đó

Khải Tề rất tự nhiên nắm lấy tay Giang Thiệu kéo đi nhìn ngắm xung quanh, chụp những tấm hình rất vui vẻ cùng với nhau.

Đi được ra ngoài thì cậu lại chớp nhoáng kéo chú đi sang chỗ khác. Cả hai hết chơi cái này đến cái khác được một lúc thì trời đã xế chiều, cậu mệt lả mới cùng chú vào một cái quán ăn gọi hai ly nước ra trước:

- Hôm nay chú thấy vui không?

- Đi cùng Tiểu Tề là chú rất vui

- Chú... còn... giận Tiểu Tề không?

- Giận chuyện gì?

- Đêm qua...

- Chú đâu nở giận Tiểu Tề

Bỗng có một người phụ nữ rất xinh đẹp, khuôn mặt không góc chết, phong cách sang trọng bước đến:

- Anh Giang Thiệu lâu rồi không gặp

Ông chú lúc này mới quay mặt lại nhìn người phụ nữ quen mặt này:

- Lan Nhĩ sao? Nhìn khác trước quá! Xinh đẹp hơn trước nhiều

Người phụ nữ cười rất vui ngồi xuống ghế kế bên cạnh chú:

- Vẫn luôn dẻo miệng như trước

- Đi ăn một mình sao?

- Em đi ăn với chồng và đứa con trai mà hai người họ dẫn nhau đi mua đồ rồi. Em hơi mệt nên ở đây đợi

Hồ Lan Nhĩ lại quay mặt nhìn sang Khải Tề đang ngồi trước mặt thì Giang Thiệu mới để ý:

- Giới thiệu với Tiểu Tề đây là Lan Nhĩ bạn gái cũ của chú...

- Anh không còn quen với cậu Tuấn Tự sao? Quay qua dụ trẻ con à!

- Anh với Tuấn Tự chia tay hơn 5 năm rồi, còn đây là con của bạn anh

Khải Tề chỉ khẽ gật đầu nghe cuộc nói chuyện của họ thì vừa khó chịu vừa mơ hồ, chú ấy từng quen con trai sao?

- Nhìn hai chú cháu cũng hợp lắm đó

Nói dứt lời thì người phụ nữ đứng lên khẽ vỗ vai của Khải Tề và kèm theo nụ cười tươi:

- Em đi trước

Lan Nhĩ bước ra cửa sánh đôi cùng một người đàn ông và một cậu bé đáng yêu rời đi. Khải Tề tò mò nhìn chằm chằm chú:

- Lúc trước chú từng quen phụ nữ mà còn quen đàn ông nữa sao?

- Chú quen Lan Nhĩ chưa tới 2 năm thì biết đến Tuấn Tự rồi dần có tình cảm nên đã chia tay với cô ấy và một vài năm sau thì quen cậu ấy được khoảng 6 năm thì mới chia tay.

- Quen nhau 6 năm mà chú chia tay đơn giản vậy sao?

- Cậu ấy có người mới và chú cũng nhận ra mình không còn tình cảm nữa nên cả hai chia tay trong hoà bình

- Vậy chú vừa thích con gái vừa thích con trai sao?

- Những năm tháng bên cạnh Lan Nhĩ chú nhận thấy bản thân không có cảm giác đó với cô ấy. Khi quen Tuấn Tự thì chú càng chắc chắn là mình chỉ có cảm giác với con trai

Lúc này phục vụ lại đem đồ ăn ra, chàng trai trầm ngâm suy tư. Chú ấy thích con trai, mọi chuyện đều thông suốt hẳn ra

Quay về nhà Khải Tề tắm rửa thay ra một bộ đồ ngủ với cái áo sơ mi tay ngắn cùng với cái quần đùi rất thoải mái đến rõ cửa phòng của chú:

- Chú có trong đó không cho Tiểu Tề mượn vài cuốn sách xem

- Vào rồi tự lấy đi chú đang tắm

Chàng trai bước vào trong phòng thì nghe tiếng xả nước dồn dập bên trong nhưng cậu cũng không để ý lắm đi đến kệ sách tìm. Cầm được cuốn sách mà mình cần thì bước ra ngoài:

- Tiểu Tề tìm thấy rồi về phòng mình trước đây

Chỉ mới đi đến cửa thì nghe tiếng gọi của chú Giang Thiệu vang lên trong nhà tắm:

- Tiểu Tề! Xà phòng hình như vào mắt chú rồi khó chịu quá vào đây xem giúp chú đi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.