Chương trước
Chương sau
Sau khi rượu được đem ra lúc này Dương Chí mới cảm thấy lạ:

- Sao đột nhiên đến uống rượu vậy?

Nhất Lục nghe đến câu này thì sắc mặt thay đổi vừa rót rượu vừa nói:

- Ăn mừng Khải Tề và ông chú đó bên nhau

- Chuyện này tôi cũng đoán trước rồi

- Uống, uống đi đừng nói nữa

Nhất Lục uống mấy ly liên tục, Khải Tề lại không biết ngọn nguồn mà bật cười:

- Mày làm gì uống nhiều vậy? Từ từ thôi chút nữa say thì tao bỏ mày ở đây luôn

- Không sau để chú đưa về cho

- Tôi không bao giờ đụng tới mấy ông chú đâu nên chú đừng có mơ tưởng nữa - Nhất Lục khẳng định, chắc chắn

- Hai người ở bên nhau chắc vui lắm!

Khải Tề đưa rượu lên uống chỉ chút ít còn Nhất Lục cứ uống hết ly này đến ly khác không ngừng, đến lúc say thì lại nói rất nhiều:

- Sao mày lại yêu ông chú đó hả? Có gì để yêu chứ! Tao ở ngay trước mặt mày đây sao mày chưa từng nghĩ tới

- Mày say quá rồi đó

- Vậy để chú đưa hai đứa về

Dương Chí dìu Nhất Lục ngồi vào sau xe, Khải Tề cũng ngồi vào bên cạnh bạn mình. Xe lái đi, Nhất Lục cứ nắm lấy tay cậu và dựa vào bả vai ấy:

- Đừng mà Khải Tề, ông chú đó rồi cũng sẽ giống như tên Quách Minh thôi! Chỉ có tao mới luôn bên cạnh mày

- Nhất Lục, tao không thích nghe những câu này đâu

Dương Chí nhìn vào gương chiếu hậu thấy cảnh tượng này thì lại âm thầm cười:

- Cậu bạn này của Tiểu Tề cũng đáng yêu quá đó

- Đáng yêu cái đầu chú. Đừng có một tiếng Tiểu Tề hai tiếng Tiểu Tề ai cho chú gọi hả? - Nhất Lục lớn nhất

- Nhóc này khi say vào lại hung dữ như vậy nhưng vẫn rất thu hút

- Im cái mồm thúi của chú đi. Tôi không có hứng thú với mấy ông chú

Khải Tề liền đưa tay lên bụp miệng của bạn thân rồi nở nụ cười ngượng:

- Chú thông cảm nó có hơi say nên mới nói linh tinh vậy thôi!

- Chửi được nhiều như thế mà say sao? Ai mà tin

- Nó say thì toàn nói nhiều như vậy!

Cuối cùng cũng đến nhà Nhất Lục, Dương Chí định dìu cậu vào thì liền bị đẩy ra:

- Không cần chú nữa, chú có thể về rồi. Mày đưa tao vào trong đi

- Cảm ơn chú nhiều nha!

Khải Tề gượng cười rồi dìu đứa bạn to xác này của mình đi vào trong thì đen tắt tối thui:

- Cô chú mày đâu hết rồi?

- Họ đi du lịch hết rồi

Dương Chí đứng ngoài xe nhìn dáng vẻ nhỏ nhắn của Khải Tề dìu người bạn này vào trong mà cười tủm tỉm:

- Có khi nào Tiểu Tề tối nay bị cậu bạn này thịt không? Mình phải vào trong mới được

Ông chú này cũng nhanh chóng đi vào trong nhà theo hai người họ thì Khải Tề cảm thấy lạ:

- Sao chú lại theo vào đây rồi?

- Chú xem coi có gì giúp được cho Tiểu Tề không?

Nhất Lục khó chịu trừng mắt với ông chú lắm chuyện này:

- Tôi không cần chú, Khải Tề tối nay mày ở lại chăm sóc cho tao đi

Khải Tề khó khăn đỡ người bạn này ngồi xuống ghế, cậu cũng ngồi xuống mà hơi thở gấp gáp. Dương Chí nhìn họ mà phì cười:

- Tiểu Tề điện cho Giang Thiệu hay đi không thì cậu ta lại lo lắng đó

- Không cần phải gọi, chú ta quản nhiều vậy sao - Nhất Lục mơ màng lên tiếng

Lúc này Khải Tề định lấy điện thoại ra gọi thì Dương Chí đã nhanh tay gọi cho Giang Thiệu:

- Gọi tôi làm gì? - Giọng nói khó chịu

- Tôi chỉ thông báo cho cậu biết là Khải Tề sẽ ở lại nhà Nhất Lục. Cậu nhóc này say quá nên Khải Tề không bỏ mặc được

- Cái gì? Gửi vị trí cho tôi ngay lập tức

Dương Chí tắt máy thì liền gửi định vị qua cho ông chú đó, Khải Tề lo lắng hỏi:

- Chú ấy nói sao?

- Giang Thiệu đồng ý rồi. Không vấn đề gì hết

- Thật không?

- Chú lừa Tiểu Tề làm gì chứ!

Nhất Lục khi này lại ôm chặt lấy người của Khải Tề mà cười ngốc nghếch:

- Vậy mày đưa tao về phòng đi, còn chú thì về đi không tiễn.

Khải Tề lại phải khó khăn dìu Nhất Lục đứng lên để đi về phòng của mình. Cậu đẩy mạnh đứa bạn này xuống giường nhưng theo quán tính cũng ngã xuống giường theo

- Mày nặng lắm có biết không hả?

Nhất Lục lại quay qua ôm lấy Khải Tề vào lòng của mình:

- Mày yêu ông chú đó thật sao?

- Chắc vậy rồi. Sao mày lại hỏi vậy?

- Tao chúc mày hạnh phúc thôi! Mong mày không gặp tên Quách Minh thứ hai

Giang Thiệu bỗng xông vào phòng liền kéo Khải Tề vào lòng của mình, Dương Chí cũng đi vào đứng chắn trước Nhất Lục.

Vị giáo sư khó chịu, gương mặt hừng hực lửa nhìn cái tên nằm trên giường rồi nhìn lại Khải Tề:

- Mình về nhà thôi!

- Còn...

- Để chú ở lại chăm sóc cho - Dương Chí lên tiếng

Giang Thiệu liền kéo Khải Tề đi ra phòng rồi kéo thẳng ra đến ngoài xe của mình:

- Sao... sao em để thằng nhóc đó ôm vậy hả?

- Chỉ do nó say thôi! Nó là bạn thân em mà

- Bạn thân gì chứ! Nó thích em vậy mà em nhìn không ra sao?

- Em... em với nó trước giờ chưa từng có gì hết

- Chú đến chậm chút nữa thì nó đã làm tới cái gì với em rồi đó biết không hả!

Tiểu Tề gương mặt ngỡ ngàng kèm theo phần tủi thân nhìn chú chằm chằm:

- Sao chú lại lớn tiếng với em như vậy?

Giang Thiệu hít một hơi thật sâu dịu dàng nắm lấy bàn tay mềm mại đó:

- Chú chỉ lo lắng cho Tiểu Tề... chú sợ tên đó giành mất Tiểu Tề của chú...

Khải Tề tiến tới ôm lấy người đàn ông thật chặt tay còn xoa xoa đầu chú:

- Không có ai giành được Tiểu Tề hết, Tiểu Tề chỉ yêu mình chú thôi!

- Thật không?

- Thật mà! Nhất Lục chỉ là bạn thân của em thôi!

- Sao Dương Chí cũng ở đó?

- Vô tình gặp rồi uống chút rượu cùng và nhờ chú ấy đưa về thôi! Tiểu Tề và chú Dương Chí cũng không có gì hết đâu

Ông chú khó chịu lúc này cũng bật cười rồi nhẹ nhàng hôn vào tóc của cậu:

- Chú biết rồi. Mình về đi ở đây một lúc sương xuống em lại đổ bệnh nữa

- Em không có dễ bệnh vậy đâu

Hai người cười nói vui vẻ với nhau rồi lên xe quay về nhà. Ở một nơi khác, Dương Chí đứng nhìn miếng thịt ngon nằm trên giường:

- Thất tình rồi sao?

- Kệ tôi, chú cút khỏi đây đi

- Cần chú giúp giải tỏa chút không?

- Tôi là top nếu chú chịu làm bot thì tôi có thể suy nghĩ lại

Dương Chí cười gian xảo tiến tới giường cúi người xuống thì thầm vào tai cậu:

- Vừa hay tôi là bot

Câu nói khiến Nhất phải giựt mình ngồi bật dậy nhìn vào người đàn ông trước mặt này:

- Chú đùa với tôi à! Chú sao có thể nằm dưới được

- Có gì là không thể chứ! Nói được làm được đi

- Tôi chỉ nói là mình sẽ cân nhắc thôi!

Dương Chí đẩy Nhất Lục nằm xuống dần leo lên người của cậu, giữ lấy cằm rồi hôn lấy cậu rất mạnh mẽ, cậu vùng vẫy đẩy người đàn ông ra nhưng không được:

- Chú mới nói mình là bot mà sao giờ...

- Tại em không chịu thì anh phải quay về làm top thôi!

- Tôi cũng là top nên chú tránh ra khỏi người tôi đi

- Vậy thử nằm dưới một lần đi chắc chắn tôi sẽ làm cho em thích

- Đi ra nhanh lên!

- Thử một lần cũng không dám sao? Sợ mình sẽ thích sao?

Nghe được câu nói khích này thì cậu lại đột nhiên chủ động ôm lấy cổ người đàn ông rồi thành thạo hôn rất vồ vập:

- Tôi cũng muốn xem một ông chú thì làm được gì chứ!

Ông chú cười rất đắt chí vì đã thành công dụ được cậu nhóc ngang bướng này rồi. Chưa có ai từng làm với tôi rồi mà muốn đổi lại vị trí hết.

Trong màn đêm tối, hai xác thịt chạm vào nhau từng âm thanh kêu la vang khắp cả căn phòng:

- Chú... nhẹ... thôi... đau... đau...

Nhưng những tiếng la ấy lại dần trở thành những tiếng rên rỉ:

- Ứ... ưm... ớ...

Tiếng rên càng lớn thì những tiếng bạch bạch càng phát ra liên hồi và dồn dập hơn rất nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.