Khải Tề đi đến trường với niềm vui ngập tràn trên khuôn mặt thanh tú ấy. Đàm Tuyết đi đến bên cạnh lúc nào cũng không hay biết gì hết:
- Sao lại vui vẻ vậy?
- Cậu đừng bất thình lình xuất hiện như thế!
- Chỉ do cậu không tập trung, khai mau làm gì mà vui tươi quá vậy để mình vui cùng.
- Bí mật
Cậu cười rất tươi, cười rất vui cùng với người con gái này đi vào lớp thì gặp Nhất Lục đang nhìn điện thoại cười tủm tỉm. Khải Tề cũng cảm thấy rất tò mò mà nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh:
- Mày coi cái gì mà vui vậy?
Nhất Lục trong vô thức giấu điện thoại qua một bên nỡ nụ cười rất ngượng với người bạn thân này:
- Không có gì hết, mày với...
Khải Tề đoán ra được lời nói của cậu thì liền lấy tay bụp miệng của Nhất Lục:
- Bình thường, vui vẻ không có gì hết.
Nhất Lục kéo tay của cậu ra và nở nụ cười mừng thầm:
- Vậy thì tốt, chiều nay đến sớm đá bóng đi
- Chiều nay tao không đến được đâu
- Bận việc gì?
- Mày đừng có nhiều chuyện
- Hai người nói chuyện mờ ám gì vậy? - Đàm Tuyết lên tiếng
Hai người con trai chỉ có thể cười cười với cô gái, Khải Tề nở nụ cười rạng ngời:
- Nói chuyện linh tinh về chiều nay đi đá bóng thôi!
- Chiều nay tôi đến xem mọi người chơi
- Chắc cũng vui lắm đó
__________
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-va-ong-chu-gian-manh/2970824/chuong-27.html