Muốn tài trợ liên hoan nghệ thuật sinh viên đại học năm sau, liên hoan văn hóa nghệ thuật cộng đồng gì đó đều phải chờ những người giàu có, dư dả sẽ xuất tiền túi ra mà hỗ trợ.
Trước đây, Trình Cần cũng đã từng tài trợ trong các cuộc thi của trường, diễn thuyết học thuật trong học tập và các hoạt động khác có khả năng phát hiện nhân tài, phòng làm việc Khải Phong được anh ký hợp đồng tại buổi liên hoan nghệ thuật, việc tài trợ tám ngàn vạn là chuyện không thành vấn đề, đương nhiên so với tên nhà giàu và có quyền lực như Tiêu Tử Lẫm, thì có vẻ thua kém hơn một chút. Rốt cuộc ông chủ của chuỗi cửa hàng đô thị Yên Thành là ai chứ?
Sau khi nói chuyện xong, hiệu trưởng đưa hai vị nhân tài ưu tú đi ra ngoài, hàn huyên tâm sự được vài câu rồi tự trở về phòng làm việc của mình, bước đi lảo đảo như cũng muốn vào phòng sinh.
Tiêu Tử Lẫm sửa sang lại vạt áo một chút, cậu ta muốn xem bây giờ là mấy giờ rồi, cậu ta liếc mắt nhìn đồng hồ thì mới biết chỉ mới có sáu giờ, vì thế cậu ta cười nói: “Vẫn còn thời gian, có muốn đi uống chút rượu không?”
Trình Cần đưa tay của bản thân ra: “Người tàn tật, không tiện uống rượu.”
“Cái này của cậu tính là cái gì chứ.” Đang nói thì điện thoại của Tiêu Tử Lẫm vang lên, khuôn mặt có chút khinh thường của cậu ta đột nhiên nở một nụ cười: “A lô, bảo bối… Đang ở trường học, anh chuẩn bị về, hả, có muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-thanh-tinh/1801137/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.