“Lễ là sao?” Trình Cần cúi xuống hỏi lại: “Có chuyện gì vậy?”
Sở Dương không dám ngẩng đầu, do dự nói: "Không sao, chỉ bị thiếu máu nên chóng mặt.”
"Thiếu máu à? Thấy cậu khá khỏe mà, cơ bụng cậu bị co rút à? Nào, ngồi lên ghế đi, nếu không cậu sẽ cảm thấy chóng mặt hơn.” Trình Cần đem ghế lại: “Đi bệnh viện không?”
"Không sao.” Sở Dương đứng lên, hai tay chống lên đầu gối: “Một lát sau sẽ hết.”
Nói xong, Sở Dương bước nhanh ra khỏi phòng tắm, không khỏi có chút choáng váng.
Trình Tần đóng cửa lại, nói qua cửa: “Đi xem đi, thiếu máu không phải chuyện đùa.”
"Ừm.”
Sở Dương dựa vào tường bên cạnh, nghe trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, không dám cho tay vào trong quần, cuối cùng lúng túng đi về phòng bếp, lấy ra một ly sữa trong tủ lạnh uống ừng ực một hơi rồi nhìn vào chậu nước khoai tây bào trước mặt đến thất thần.
Sau khi tắm xong, Trình Cần lau tóc rồi đi vào phòng làm việc để giải quyết công việc, đi được nửa đường thì trả lời điện thoại của mẹ Trình, hỏi anh có bạn gái chưa, Trình Cần khá thuần thục khéo léo trả lời. Cuối cùng, mẹ Trình không muốn câu nệ mà hỏi một câu: "Con có bạn trai sao?"
Trình Cần phủ nhận và trả lời: “Mẹ, mẹ đang nói gì vậy?"
Sau đó dặn dò Trình Cần nhớ trở về nhà ăn tối, rồi cúp máy.
Trình Cần dựa lưng vào ghế, ôm con cá heo sang trọng bằng nhung trên tay, véo nhẹ bụng của nó, chính mẹ Trình đã nói với anh rằng không muốn sống khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-thanh-tinh/1801135/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.