An Sâm trước mặt anh đỡ gọng kính, nói: “Chỗ trống ban đầu chỉ là phác họa các đồ sứ đơn giản, cuốn tiểu thuyết này của Thất Hòa lấy bối cảnh làm gốm thời Vũ Châu Quân, cho nên liếc mắt một cái liền nhìn trúng bức tranh này, nhưng mà bức tranh chỉ phác họa vài nét bút cho nên Thất Hòa không vừa lòng lắm, họa sĩ trả lời rằng nếu vật có tham chiếu thì có thể sửa tranh lại, có dự định lên lịch với bên chúng ta nhưng trước mắt thì Thất Hòa vẫn chưa thấy lên mạng.”
“Bài đăng trên mạng sao?” Trình Cần hỏi: “Không có để số điện thoại liên lạc à?”
“Đúng vậy, đăng lên mạng.” An Sâm nói: “Cũng có để số điện thoại liên lạc nhưng khi gọi thì tắt máy.”
Trình Cần phẩy phẩy tờ giấy a4, cẩn thận xem xét.
Không sai, lời của Trương Kiến Quốc nói không sai, phong cách của họa sĩ này xác thật có điểm giống với anh.
Nhưng mà người nọ cũng có phong cách đặc trưng riêng của mình, bút pháp ổn định nhưng chi tiết vẫn chưa đủ tinh tế, một số chỗ còn sai sót.
“Họa sĩ này bao nhiêu tuổi rồi?”Trình Cần hỏi.
“Còn là học sinh.” An Sâm nói, dừng một chút lại nói: “Cậu ta còn vẽ tranh về tiểu thuyết ‘Thần Đỉnh’, tôi đã tra qua rồi cậu ta rất có danh tiếng.”
Trình Cần nghiêng đầu liếc mắt một cái: “Cậu cái gì cũng biết sao?”
An Sâm cười cười nói: “Trong tiểu sử cá nhân của cậu ta có để.”
Trình Cần buông giấy phác thảo xuống, chống cằm nói: “Cậu thế mà rất là tài năng trong lĩnh vực tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-thanh-tinh/1801131/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.