Quyên Nhi nhẹ cắn môi cay đắng, trên mặt ấm ức không tình nguyện phải sửa đổi xưng hô.
"Chú..."
"Gọi lại!"
Hắn cau có nhíu mày uy nghiêm, đàn áp tâm trí cô gái nhỏ, môi mọng bập bẹ làm theo lời hắn.
"Anh..."
"Tốt! Từ giờ cứ gọi như thế!"
Cuối cùng người cũng hài lòng, vươn tay xoa lên đầu Quyên Nhi, cô lập tức hờn dỗi né tránh. Bàn tay hắn đặt cách tóc cô nửa tấc phải thu về, cũng không nóng vội quá mức.
Hắn thản nhiên ngồi xuống sofa, chăm một điếu thuốc hút phì phèo, sau đó bắt Quyên Nhi phải quỳ phục dưới chân hắn như một kẻ hầu người hạ.
"Bóp chân cho tôi!"
Hai chân thẳng tắp gác lên mặt bàn, cô gái nhỏ chứng kiến vẻ kiêu căng của hắn mà tức đến lộn phổi, nhưng cô lại không làm gì được hắn. Ngoài âm thầm mắng trong bụng thì cô còn làm được điều gì ?
- Quách Hạo Minh chờ đó, tôi nhất định sẽ rời khỏi nơi này !
Cô liếc xéo hắn, đôi mắt chứa đựng toàn tia sắc bén nguy hiểm. Quách Hạo Minh đương nhiên nhìn ra ánh mắt đầy ẩn ý của cô, hắn giả vờ không biết, ở nơi không nhìn thấy cười lên u ám.
Ngày đầu làm tình nhân chẳng có gì khác lạ xảy ra, chỉ khác ở chỗ cô tự túc có phần khó khăn. Là tiểu thư chưa bao giờ làm việc bếp núc, nấu một bức ăn cho chính mình mà mất tận 3 tiếng.
Đến tối, chuông điện thoại bỗng reo lên, Quyên Nhi khẩn trương nghe máy, người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-cua-soi-gia/3326892/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.