Quản gia nhanh chóng đi vào, người đàn ông ngồi vắt chéo chân thoải mái trên ghế, tay còn đang cầm bóp tiền đã bị cô gái vét sạch sẽ.
"Ông chủ! Tiểu thư..."
"Tôi già lắm hay sao mà gọi là ông chủ?"
Nói chưa kịp thành câu trọn vẹn bất thình lình bị người đàn ông cắt ngang, quản gia lập tức sửa lại câu nói.
"Cậu chủ, tiểu thư...cô ấy..."
"Cho người xem cô ấy ở đâu, ở nơi nào đốt nơi đó!
Đến khi người chịu về đây thì thôi!"
Quách Hạo Minh vốn là kẻ quyết đoán không nói quá nhiều, dặn dò xong không thích bị hỏi lại, xua tay lười biếng đuổi người.
Quản gia biết tính hắn, không dám thắc mắc, nhất nhất làm theo lời hắn. Chẳng mấy chốc cũng có được thông tin của cô gái nhỏ.
Mặc dù Quách Hạo Minh đã chuyển đến Thụy Sĩ ở ẩn nhưng thế lực của hắn vẫn rất cường đại, cả thành phố lớn và vùng ngoại ô đều có người của hắn, cô gái nhỏ có chạy đến đâu cũng không thoát khỏi tầm mắt của hắn.
Quyên Nhi vừa thoát khỏi Quách Hạo Minh không lâu đã thuê tạm một căn nhà bần hàn để ở. Vì quá vội mà ngay cả giấy tờ tùy thân cô cũng không kịp lấy, chỉ vơ vét được chút tiền, làm cho cô có muốn ở khách sạn cũng không được.
May mắn, được người ta thương tình cho ở tạm, tiếp theo cô phải nghĩ cách rời khỏi Thụy Sĩ trở về Anh, cả đời mãi mãi không gặp lại người đàn ông đó.
Đang trầm tư suy nghĩ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-cua-soi-gia/3326888/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.