"Ngoan, xong chuyện tôi sẽ giải cổ trùng cho em."
Hắn ghé sát vào tai cô gái ra sức dụ hoặc, còn luồn tay ra sau gáy, xoa xoa giảm bớt căng thẳng. Thế nhưng, những hành động càn rỡ của hắn không thể nào khiến cô gái nhỏ bình tâm, kêu khóc tán loạn hơn.
"Đừng, tôi xin ông, đừng làm vậy!"
Cô cố dùng chút ý chí để điều khiển thân thể, nhưng tuyệt nhiên mọi thứ đều vô dụng. Bất luận là cô kêu khóc van cầu, hay mắng chửi kích động, mọi thứ đối với người đàn ông đều vô phương.
Khuôn mặt đẹp trai của hắn cúi sát trước mặt cô, đầu lưỡi ướt nóng quét một đường trên vành tai ửng đỏ, mùi vị thanh thuần mười mấy năm không thưởng thức lại, vừa chạm đã khiến hắn điên máu.
Cô gái nhỏ vẫn cứ khóc kêu mếu máo, hắn chẳng chút thương xót, dùng lời lẽ đáng sợ nhất hăm dọa cô.
"Quyên Nhi cầu xin vô ích thôi!
Quách Hạo Minh đã nhắm thì người đó phải là của tôi.
Trừ phi tôi từ bỏ, còn không em có chạy đằng trời cũng không thoát được tôi đâu!"
"Không!..."
Tay không yên phận bắt đầu vuốt trước ngực của cô gái, ngắm nghía tỉ mỉ thiếu nữ dáng người yểu điệu hoàn mỹ nhưng mới trổ mã không che đi được nét ngây ngô đáng yêu.
- Thật đẹp ! Giống hệt như cô ấy vậy !
- Không có được mẹ thì nhất quyết phải có được con vậy.
Trong mắt nhu tình của hắn lóe lên một tia dục niệm, làm Quyên Nhi chứng kiến mồ hôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-cua-soi-gia/3326884/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.