"Lạnh quá..."
Quyên Nhi tỉnh dậy trợn tròn mắt mơ hồ nhìn, ý thức vẫn còn hỗn độn... thấy một người đang từ từ lưu loát cởi bỏ quần áo trên người mình.
Gương mặt của người đàn ông dần thu rõ vào đôi ngươi của cô, hai mắt nhỏ của hắn toát ra luồng khí chất bất phàm, điểm thêm đôi mày rậm hướng cao đầy uy lực, chiếc cao mũi dựng thẳng tắp hoàn mỹ, tổng thể ngũ quan tinh tế, tựa hồ như một mĩ nam trong tranh vẽ.
Đặc biệt, dưới khóe môi có một nuốt ruồi duyên, cười lên trông lại giống một thiếu niên ngả ngớn bất lương.
"Chú..."
"Chú...Minh..."
Quyên Nhi hốt hoảng, nhận ra người đang cởi đồ cô là người cô kính trọng, Quách Hạo Minh.
Hắn là bạn của mẹ cô, cũng là người đã bỏ ra không ít sức lực chăm sóc cô ngay từ khi còn trong bụng mẹ. Có thể nói, hắn cũng góp một phần công sức nuôi cô lớn khôn.
Vậy mà...người sao lại cởi đồ cô thế kia ? Cô muốn cản trở nhưng cả người dường như không còn chút sức lực, một cảm giác hoảng sợ cùng thẹn thùng dâng lên, đôi mắt long lanh ngập nước như muốn khóc...
Mắt cô đột nhiên choáng váng không nhìn rõ khuôn mặt của đối phương nữa, chỉ mơ hồ nhìn thấy hắn một thân cao lớn phủ lên người cô, hương vị trên người hắn thoang thoảng mùi hoa, giống như dược thảo. Không hiểu sao nỗi sợ hãi bất an càng tăng thêm.
"Tiểu quỷ con, nói!
Ai dạy em dùng cổ trùng giết tôi hả?"
Thanh âm khàn đặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-non-cua-soi-gia/3326881/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.