Chương trước
Chương sau
Bên tai vang lên một giọng nam thô lỗ.

“Đây là đâu? Vị tiên sinh này, anh có thê thả tôi ra không? Tôi là con gái của một gia đình giàu có, tôi có thê cho anh tiền.”

“Con gái nhà giàu? Ha ha, đã đến đây mà cô vận muôn đi? Đơn giản là một giâc mộng ngu ngồc.”

“Đây là đâu?” Tô Mộng sợ hãi hỏi.

“Cô sẽ biết sớm thôi.”

Một bên khác, từ khi Bạch Tiểu Vũ bị Đường Minh kết thúc hoàn toàn, ngày nào cô ta cũng lấy nước mắt rửa mặt.

“Tiểu Vũ, Đường tổng thật sự không.

muốn cô nữa sao?” Một thằng côn đồ đầu đường xó chợ hỏi.

Bạch Tiểu Vũ híp một mắt, hung hăng nhìn người đàn ông: “Anh không nói, không ai bảo anh câm đâu!”

“Tiểu Vũ, cô nói xem có phải Đường tổng đã biết chuyện năm xưa cô tính kế anh ta rồi không?”

“Không có khả năng!” Bạch Tiểu Vũ ném điều thuốc trong tay vào gạt tàn, trong đầu hiện lên cảnh tượng năm đó.

Khi nhập học năm nhất cô ta đã yêu Đường Minh, Đường Minh nhìn thì hiên lành nhừng thực ra lại rất lạnh lùng.

Bạn luôn cảm thấy rằng anh ấy đang mỉm cười với bạn, nhưng thực tê nụ cười của anh ây là xa lánh.

Rất nhiều cô gái tỏ tình với Đường Minh đều thât bại, Bạch Tiêu Vũ vẫn luôn chờ thời cơ.

Gia cảnh của cô ta tầm thường, _ người nhưữ Đường Minh chắc chắn cũng chướng mất gia cảnh của cô ta.

Một khi tỏ tình thất bại, ngay cả cơ hội tiếp cận Đườ ng Minh cũng không còn.

Bạch Tiểu Vũ rất thông minh, bỏ ra mấy năm tiếp cận Đường Minh, với thân phận là bạn khiến anh ta không sinh ra cảm giác phản cảm với mình.

Bất cứ khi nào Đường Minh cần, cô ta đều đột nhiên xuất hiện trước mặt anh ta, Bạch Tiểu Vũ nghĩ sẽ luôn có một ngày Đường Minh sẽ tỏ tình với cô ta. Đợi đến khi tốt nghiệp cũng không đọi được lời tỏ tình của Đường Minh, Bạch Tiểu Vũ thây mình không thể ngồi yên, chỉ có thê chủ động ra đòn!

Bạch Tiểu Vũ giao thân mình cho đám ma quỷ đó, mới nếm trải tình dục cô ta bị khác mê hoặc, chơi bời càng ngày càng lộ liễu.

Mấy lần anh họ thuyết phục cô ta quay vệ, nhưng cô ta vẫn cảm thấy chưa đủ, muốn tiếp tục, anh họ đã tự mình bỏ đi nơi khác.

Bạch Tiểu Vũ đi từ câu lạc bộ đêm đến khách sạn, nương men say cô ta cũng vui vẻ thừa nhận, những người đó đã mở ra cho cô ta một thê giới mới, thậm chí còn sử dụng một số đạo cụ.

Bạch Tiểu Vũ chưa tửng trải qua chuyện này, lúc đầu cảm thấy rất mới mẻ, ai biệt bọn họ càng chơi càng vượt qua lửa, lúc Bạch Tiêu Vũ được đưa đến bệnh viện đã hấp hồi.

Cô ta bị thương Ì bởi một vũ khí sắc nhọn, tử cung của cô ta bị tổn thương, vì vậy cô ta có thể không có cơ hội sinh con.

Khi tỉnh lại Bạch Tiểu Vũ hồi hận thì đã quá muộn, anh họ đã thuyết phục cô từ lâu, nhưng cô ta tự nguyện chơi, chính cô ta cũng không ngờ mình phải trả giá đắt như vậy.

Cô ta nghĩ đến Đường Minh, nói cho Đường Minh biết tất cả những chuyện đã xảy ra với cô ta.

Đương nhiên, cô ta đem mình tự nguyện đổi thành mình bị cưỡng hiếp, Đường Minh nhìn thấy dầu vết trên người cô ta, lập tức tin lời cô ta nói.

Suy cho cùng, mấy năm nay Bạch Tiểu. Vũ rất chăm chỉ xây dựng hình tượng đẹp đẽ của mình trong lòng Đường Minh, Đường Minh luôn cảm thây cô ta là một cô gái dịu dàng, dễ chịu.

Khi cô ta đột nhiên bị thương như vậy, Đường Minh cảm thấy áy náy, tự trách mình sao không đưa Bạch Tiểu Vũ về nhà.

Vì áy náy, Đường Minh không chỉ thanh toán toàn bộ tiên chữa bệnh cho Bạch Tiểu Vũ, mà còn sợ Bạch Tiều Vũ nghĩ không thông, nên ngày nào cũng đên gặp cô ta.

Thân thể của Bạch Tiểu Vũ ngày một tốt hơn, trong lòng cô ta rất bồn chôn, cô ta biết nếu mình khỏe hơn, Đường Minh sẽ sớm rời đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.