Chương trước
Chương sau
Tư Lệ Đình cũng không có vạch trần hai người, hỏi tiệp: “Được thôi, hai người muôn mượn bao lâu.”

Hai người nhìn nhau một cái, mẹ Tô tiếp tục trả lời: “Tình hình nhà họ Tô con cũng thấy. rồi đó, sợ là trong khoảng thòi gian nữa tụi mợ cũng không trả nổi nhiều tiền như vậy, kiểu gì cũng phải một hai năm nữa.”

“Là một năm hay là hai năm?” Tư Lệ Đình cũng không có nói tại sao, chỉ là giọng anh cực kỳ nghiêm túc.

Hai người không. hiểu lý do tại sao anh phải hỏi rõ ràng đên vậy: “Lệ Đình, một năm với hai năm có gì khác nhau sao con?”

“Đương nhiên là có khác rồi, lát nữa khi ký giây nợ sẽ có ích.”

“Còn phải ký giấy nợ à?” mẹ Tô cũng biết số tiền này không. dễ gì mượn được, vốn bà ta cho răng chỉ cần lầy danh mượn tiền để lầy được tiền, nhưng cho tới bây giò bà ta chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ trả tiền lại.

Tư Lệ Đình cười lạnh một tiếng; “Mợ cũng sông hơn nửa đời người rồi, không lẽ đến chuyện mượn tiên phải làm giấy nợ mợ cũng không biết đó chứ?”

“Biết, biết, chẳng qua là mợ thầy người một nhà mà còn làm giây nợ thì có phải xa lạ quá hay không?”

“Xa lạ? Chẳng lẽ trước kia chúng ta rất thân à?” Tư Lệ Đình hỏi ngược lại khiên hai người á khẩu không trả lời lại được.

Đừng nói là thân, cả là người lạ cũng không phải, nêu như phải thêm một cái định nghĩa thì có thê xem như là kẻ thù.

Mẹ Tô miễn cười giữ nụ cười: “Trước kia là do không có cơ hội, sau này chúng ta qua lại nhiều hơn thì sẽ thân thôi.”

“Anh em ruột thịt còn phải tính toán rõ ràng, chớ đừng nói tới chúng ta, nêu không làm giây nợ thì số tiên này tôi :sẽ không cho mây người được.”

Làm giấy nợ thì sẽ có hiệu lực pháp lý, nêu mà không trả còn có thê xin tòa án cưỡng chế chấp hành.

Mẹ Tô hận lúc đầu bà ta không chịu lôi kéo quan hệ tốt với Tư Lệ Đình, một bước sai, từng bước đều sai, bây giờ có hối hận cũng không có cách nào.

“Được, làm thì làm.”

Tư Lệ Đình ngoắc, ngoắc tay để cho người kia đi lây giây và bút tới, Tư Lệ Đình hỏi một lân nữa.

“Một năm hay hai năm?”

“Hai năm đi.”

“Được, đề Tô Mộng viết giấy. nợ đi, số tiền thì viết là ba mươi bôn tỷ ba trăm hai mươi triệu.”

“Tại sao lại nhiêu hơn bốn tỷ ba trăm hai mươi triệu vậy?” Lúc này mẹ Tô mới phát hiện lời Tư Lệ Đình nói có gì đó không đúng.

“Tiền lãi, nề tình chúng ta là thân thích, tôi chỉ lấy lãi mây người ba phần trăm thôi, hai năm cũng chỉ mới hơn bốn tỷ mà thôi.”

Mẹ Tô hoàn toàn bối rồi, đây là lãi suất cao đói “Lệ Đình, con nhìn đi chúng ta đều là thân thích cả, con cân gì phải tuyệt tình như vậy chứ? Tiền vay của ngân hàng còn chưa tới một phẫn trăm nữa là.”

Tư Lệ Đình lây tay đặt lên đây, vẻ mặt lãnh đạm nhìn hai người kia: “Ngân hàng? Bà cảm thấy với tình hình nhà họ Tô bây giờ còn có ngân hàng nào có thể cho vay à? Mấy người còn thiếu ngân hàng một đống nợ, bạn bè, thân thích nên mượn cũng đã mượn hết rồi, mây người còn cách gì a?

Tô Mộng nắm chặt nắm tay, Tư Lệ Đình nói không sai, những môi chữ đều như đang chém vào tim, đây chính là hiện trạng của nhà họ Tô.

“Nhà họ Tô sẽ khá hơn, chẳng qua là bây giờ bị biến thành dáng vẻ này thối.” Mẹ Tô đỏ hoe đôi mất.

Tư Lệ Đình hừ lạnh một tiếng: ‘ “Tóm lại, lời tôi chỉ nói đến đây, muôn mượn tiền thì có thể, phải làm dựa theo yêu cầu của tôi, nêu không thì khỏi bàn nữa, tiễn khách.”

“Lệ Đình, ông ây là cậu con đó… con thương ông ây đi mà, tụi mợ đã vào đường cùng rôi, nêu không. thì chắc chăn sẽ không đến làm phiền con đâu. Đối với con mà nói thì không phải ba mươi tỷ chỉ là chuyện động ngón tay một chút sao? Con tùy tiện mua một cái nhẫn cũng có giá trăm tỷ. Ba mươi tỷ có thể cứu sông mọt người, người này còn là người thân của con, con thật sự có thê khoanh tay đứng nhìn sao?”

Tư Lệ Đình cảm thấy chán ghét khi nghe bà ta chơi bài tình thân: “Tiền của tôi, tôi xài theo ý tôi, cho dù ngày mai tôi có quyên tặng một trám tỷ đi thì cũng là chuyện của tôi. Còn bà cứ luôn nói chúng ta là người thân thì phải giúp đỡ lẫn nhau, vậy ở hôn lễ hai năm trước, rõ ràng bà có thể đứng ra nói ra sự thật, ngăn cản bi kịch xảy ra. Bà thì sờ lương tâm bà một cái đi, có đau không hả? Bà hại tôi và Tô Tô thảm hại như vậy mà bây giờ còn có thể mặt dày, không có liêm sỉ mà nói tình thân với tôi à.”

Nghĩ đến lúc đó khi nghe tin Tô Cẩm Khê rơi xuống biển tử vong Tư Lệ Đình đã đau khổ bao nhiêu, nêu như Tô Cẩm Khê thật sự chết rồi thì mây người họ chính là hung thủ gián tiêp hại chết Tô Câm Khê.

Anh căm thù còn không kịp, chớ đừng nói chỉ đến chuyện sẽ giúp đỡ bọn họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.