Chương trước
Chương sau

Chú ba, em sẽ không làm anh thất vọng đâu.

Đêm nay Cố Cẩm ngủ ngon một cách lạ thường, không cần biết ngày mai sẽ có phong ba bão tốt như thế nào thì cô cũng sẽ tay nắm tay Tư Lệ Đình và làm thật tốt những gì hai người đã dự định.

Lịch hẹn với Nam Cung Huân là vào thời gian bữa trưa, Cố Cảm giải quyết hết những chuyện trong tay rồi bảo người lái xe đưa cô đến nhà hàng.

Nhà hàng Lan Dữ, lúc bước vào, Có Cẩm có một cảm giác không hè thích thú.

Cô nhìn về phía chiếc bàn ăn hướng ra ban công như thế như có một lực hút nào đó phát ra từ đó.

Một người đang đi lung tung khế chạm vào người cô, còn chưa đợi cô cát tiếng thì người đó đã nói mở miệng ra nói với vẻ vô cùng hưng dữ: “Cô không có mắt à… Tô Cẩm Khê, chính là cô!”

Người phụ nữ trang điểm rất đậm đang đứng trước mặt cô này có hơi quen quen, dường như trước đây đã từng gặp qua ở đâu đó.

Làm sao mà lúc nào cô cũng có thể nhận ra những người kì lạ chứ, Hoa Tinh vẫn như vậy, người phụ nữ này vẫn cứ: như thế.

Tiểu Đào bước lên nói với vẻ lạnh lùng: “Cô va vào tiểu thư nhà tôi, hãy mau xin lỗi tiểu thư nhà tôi đi.”

“Tô Cẩm Khê, tại sao âm hồn của cô mãi không biến mắt đi mà cứ bám riết lấy Đường Minh, chẳng trách nào Đường Minh lại cự tuyệt tôi, nhất định là do đồ tiện nhân này.

Lúc cô ta nhắc đến cái tên Đường Minh, Có Cảm dường như đã nhận ra cô ta là ai, Bạch Tiểu Vũ.

Trong bức tranh châm biếm vẽ hình Bạch Tiểu Vũ đổ cà phê lên người cô, thảo nào cô không thích quán cà phê này, nói không chừng đây chính là nơi diễn ra sự việc đó.

Cũng không biết là ai chọc Bạch Tiểu Vũ, cô ta trong người đang rất tức giận, bây giờ gặp phải Cố Cẩm thì còn cáu kỉnh hơn nữa.

Nhân lúc cô ta chưa kịp đổ cà phê vào người thì cô đã nhanh chóng bắt lấy tay cô ta, thế là cà phê đổ lên ngược lại lên người cô ta.

“Bạch Tiểu Vũ, cô tưởng tôi vẫn là một con ngốc như trước kia sao?”

Khi nhìn thấy hình ảnh mình bị đổ cà phê ở trong bức tranh châm biếm, cô cũng rất tức giận. Lúc đó, cô còn phàn nàn với Tư Lệ Đình.

Cô có ngu hay không mà những người khác đều muốn nhảy lên đầu bắt nạt cô. Bị đổ cà phê vào người mà cô vẫn thanh toán tiền, e rằng điên mắt rồi.

Lúc đó, Tư Lệ Đình chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, anh chính là thích bộ dạng ngốc ngéch này của em đó, chỉ một câu nói thôi mà đã làm cho những nỗi tức giận của cô tan biến. Đó chính là cô của trước kia, khi bị người ta đổ cà phê lên vẫn còn bận tâm đến việc mình là bạn gái của Đường Minh, vẫn còn tưởng mình là Tô Cẩm Khê trước kia sao?

Thông qua bức tranh châm biếm, Cố Cẩm gần như đã hiểu ra Bạch Tiểu Vũ là người như thế nào, năm lần bảy.

lượt gây chuyện với cô.

Lúc đó cô đúng là một kẻ ngốc ngéch, vì nghĩ cho nhà họ Tô, vì nghĩ cho Đường Minh nên cô đã có thể chấp nhận và tha thứ cho Bạch Tiểu Vũ.

Nghĩ cho nhiều người như vậy mà cuối cùng lại có một kết cục bi thảm, thật là nực cười.

Theo như những gì mà chính cô nghe ngóng, thu thập được, trước đêm diễn ra hôn lễ, Bạch Tiểu Vũ đã kết hợp với Tô Mộng bán cô đến một chiếc du thuyền, suýt chút nữa đã khiến cho cô trở thành thú vui cho người khác.

Nếu như không có Cố Nam Thương đuổi kịp thì bản thân cô có lẽ đã xong đời từ lâu rồi.

Cho đến bây giờ Tư Lệ Đình vẫn chưa biết chuyện đó.

Đúng lúc trước khi cô về nước thì cô đã điều tra tất cả những thông tin về những kẻ thù của mình.

Sau khi mất trí nhớ, Cố Cẩm đã xem lại từ đầu tất cả những tài liệu đó nên mới biết được những chuyện thị phi trước đây trong quá khứ giữa cô với những người đó.

Thiếu chút nữa thì một con cá đã lọt lưới, Bạch Tiểu Vũ, trên trời có đường thì cô không đi, dưới địa ngục không có cửa thì cô lại càng muốn đến.

Bạch Tiểu Vũ hoảng sợ khi bị Có Cẩm ngoặt tay đổ cà phê lên người, dường như cô không thể nào nghĩ ra tại sao lại có thể có chiêu đó chứ.

Sau ba giây đồng hồ cô ta phản ứng lại: “Cô, cô làm cái gì vậy!”

“Giống như cô tháy đấy, tôi chỉ đang phòng vệ chính đáng thôi.” Cố Cẩm nói với vẻ thản nhiên.

Tiểu Đào cố nhịn cười, cũng không biết Cố Cẩm có cố ý hay không mà lại đặc biệt hất cà phê lên mặt Bạch Tiểu Vũ.

Mái tóc đẹp đẽ của cô ta được điểm thêm những phụ kiện rất tinh xảo đã rồi tung lên một cách thảm hại sau khi bị đồ cà phê lên, cà phê vẫn đang chảy ròng ròng xuống.

“Cô lại dám đổ lên người tôi sao!” Trước kia toàn là Bạch Tiểu Vũ gây khó dễ, bắt nạt Tô Cảm Khê thế mà hôm nay đã thành ra Có Cẩm là người bắt nạt cô. Trong chốc lát cô ta vẫn chưa phản ứng gì với sự thay đổi vị trí này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.