“Cô Hoa, tin tức cô ngoại tình có phải là thật không?
Đường tổng sẽ ly hôn với cô à2”
“Cô Hoa…”
Đám phóng viên giống như một đàn cá koi lao vào, miệng không ngừng mở ra rồi đóng lại.
Nghe thấy tiếng nam nữ lẫn lộn, Hoa Tinh chỉ cảm thấy đầu đau nhói.
Hoa Tinh cắn răng nhất định không nói lời nào, vẻ mặt lạnh lùng bước lên xe, hiện tại không thể háp tấp, chỉ cần nói một lời sẽ bị người khác lợi dụng.
Phải rất nỗ lực cô ta mới chen được lên xe đóng cửa lại, phóng viên đã bám theo suốt chặng đường.
Ở trong xe, Hoa Tinh cảm thấy vô cùng kiệt sức, ở thời hoàng kim, xung quanh cô ta có bảy trợ lý, hai năm qua, cô ta không còn cách nào khác là phải cho từng người một nghỉ việc.
Bên cạnh cô ta chỉ còn mỗi Lam Nguyệt, Lam Nguyệt cũng đã rời xa cô ta, điều này khiến Hoa Tinh cảm tháy đặc biệt khó chịu.
Trước giờ, cô ta luôn được bảo vệ sau lưng, nhưng bây giờ cô ta phải tự mình đối mặt với những thăng trầm.
Trên con đường đến công ty này cô ta đã đi rất nhiều lần, nhưng lần này cô ta cảm thấy con đường này rất dài rất dài.
Sau khi xuống xe, mọi người đều nhìn cô ta với vẻ hả hê, trước kia họ thường đi theo cô ta gọi chị Tinh chị Tỉnh.
Hoa Tinh bỏ qua ánh mắt của những người đó, trực tiếp đi đến văn phòng Vương tổng, lần này thư ký cũng không làm khó cô ta.
Cửa mở, Vương tổng đang xem tài liệu, Hoa Tinh không thể bình tính tháo kính râm, vội vàng đi tới chỗ Vương tổng.
“Vương tổng, anh tìm tôi?”
“Ừ, tôi tìm cô.” Vẻ mặt âm trầm của Vương tổng khiến Hoa Tinh không nhìn ra được manh mối gì.
“Vương tổng, anh xem bên ngoài kia đã lan truyền thành như vậy, không lẽ công ty không quan tâm thật sao?” Hoa Tỉnh lo lắng nói.
Vương tổng châm một điếu thuốc: “Cô Hoa, cô cũng nên biết mức độ của vụ bê bối lần này.
Trước đó cô ngã từ trên sân khấu xuống tạo ra cảnh tượng xấu hổ nhưng đó chưa phải là một vụ bê bối, vấn đề giữa cô và đạo diễn kia nói có sách mách có chứng.
Cô lăn lộn trong giới giải trí này đã lâu, cô nên biết gian díu là một đòn hiểm đối với những người nổi tiếng, đặc biệt là với những ngôi sao nữ.”
Hoa Tỉnh lo lắng: “Tôi biết, những tin tức đó không phải là sự thật, Vương tổng, anh phải tin tôi!”
“Tôi tin hay không tin cô không quan trọng. Điều quan trọng là bây giờ công chúng đã tin vào sự thật này.
Vốn trong giới giải trí đã luôn xảy ra chuyện như vậy, tôi còn thấy ít những chuyện như này sao? Nhưng cô Hoa, đừng quên cô là bà Đường.
Với thân phận của cô làm ra những chuyện như vậy, bây giờ Đường tổng có bằng lòng tin tưởng cô không?”
Hoa Tinh nghe anh ta nhắc đến người kia trong mắt cô ta hiện lên một màu u ám, cô ta không thê nói ra được bởi vì đó là sự thật.
Quả thực cô ta đã ngoại tình, nhưng cô ta có thể làm gì, Đường Nhược không bao giờ coi cô ta là bà Đường.
Không những thế còn cắt hét tài nguyên của cô ta, không có người yêu thương cô ta không thể không có sự nghiệp.
Giờ đây, mọi dư luận đều hướng về cô ta, chưa ai hỏi cô ta tại sao lại làm như vậy.
“Cô Hoa, đây là chuyện vợ chồng giữa cô và Đường tổng, một người ngoài như tôi cũng không tiện hỏi, cô xem qua bản hợp đồng này đi.”
Khi nhận hợp đồng Hoa Tinh cảm thấy có chút bát an, vốn cô ta tưởng rằng lần này mình đến đây là nói chuyện giải quyết chuyện trên mạng, nhưng tại sao lại đưa ra bản hợp đồng này?
Hoa Tinh vô cùng tò mò nhìn vào bản hợp đồng, chỉ mới thấy mặt bìa sắc mặt cô ta đã thay đổi lớn.
“Cháắm dứt hợp đồng? Hợp đồng của chúng ta mới gia hạn thêm hai năm, còn chưa hết hạn. Nếu huỷ hợp đồng sớm, các anh sẽ phải bồi thường cho tôi một khoản lớn phí huỷ hợp đồng.”
Vương tổng giễu cọt: “Cô Hoa, vừa nãy tôi đã nói cô đã là một tay lão làng trong giới giải trí, đừng nói là cô mà ngay.
cả người mới tới cũng biết.
Một trong những nội dung của hợp đồng mà chúng tôi đã ký kết là nghệ sĩ phải giữ gìn hình ảnh của bản thân trong suốt thời gian hợp đồng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]