Chương trước
Chương sau
“Chúng ta là vợ chồng, chẳng lẽ ngay cả một chút tin tưởng này cũng không có sao?” Hoa Tinh không cam lòng hỏi.

Trong mắt Đường Nhược không có một chút cảm xúc nào, lạnh giọng nói: “Hoa Tỉnh, cái tôi muốn là một người vợ trên danh nghĩa mà thôi.”

Người đàn ông này không ăn mềm không ăn cứng, Hoa Tinh thật sự không biết nên nói gì với anh ta.

“Đường Nhược, hôm nay em bị đồ đĩ kia giẫãm lên gầu váy, em cũng không muốn như vậy!

Bây giờ trên các tiêu đề bên ngoài đều là về em, em đã đến công ty, Vương tổng nói anh không để cho anh ta giải quyết việc đó.

Nhược, dù sao chúng ta cũng là vợ chồng, xảy ra chuyện như vậycũng ảnh hưởng rất nhiều đến nhà họ Đường, giúp em cũng như là giúp anh.”

Đường Nhược không nóng không lạnh ngắt lời cô ta: “Cô Sai rồi…”

Hoa Tinh không biết nguyên nhân nhìn anh ta, mình đã sai chỗ nào?

Cô ta vẫn còn muốn nói với Đường Nhược, nhưng Đường Nhược không chịu để ý đến cô ta.

Hoa Tỉnh tự chuốc hoạ vào thân chỉ đành phải rời đi, Lam Nguyệt vẫn ở cục cảnh sát, không ai trong công ty có thể giúp cô ta, Hoa Tinh đột nhiên cảm thấy bát lực.

Khi cô ta đang cau mày, một quả bom tắn khác lại phát nỏ, khiến Hoa Tinh vốn đã rất lo lắng càng lo lắng hơn.

Một số phương tiện truyền thông đưa tin năm ngoái cô ta thuê phòng với đạo diễn, chèn ép những người mới đến, tuồn ra một loạt những việc tác oai tác quái trong đoàn phim.

Đặc biệt là khi cô ta và đạo diễn bị bắt gặp ra vào khách sạn cùng lúc, thậm chí còn bị tung ảnh.

Cùng với vụ bê bối trước đó, hình tượng Hoa Tỉnh tự tạo dựng hoàn toàn sụp đổ, căn hộ của cô ta đầy phóng viên, khiến cô ta rất khó đi lại.

Hoa Tỉnh hoàn toàn không dám mở điện thoại, trên mạng tràn ngập những bình luận chửi bới cô ta.

“Lam Nguyệt, cô…” Cảm xúc Hoa Tinh sụp đổ, muốn gọi tên Lam Nguyệt, mới mở miệng thì chợt nhớ ra Lam Nguyệt đã sớm không còn ở cạnh cô ta.

Hoa Tinh ôm mình trốn sau tắm rèm, sắc mặt uễ oải, tiều tụy.

Trong biệt thự của Tư Lệ Đình, Có Cẩm vừa ở bên Tư Lệ Đình vừa soạn thảo văn bản.

Một giờ sau, cô gửi bản thảo cho tổng biên tập để cho họ phơi bày, trong vòng chưa đầy nửa giờ trên Internet đã bùng nỗ.

Từ trong tập tranh Cố Cẩm biết được cô từng bị bạo lực mạng, lúc đó cô sống không bằng chết, bây giờ chính là lúc Hoa Tinh phải nếm trải hậu quả.

Cơ thể cô đột nhiên được ôm lấy, giọng nói từ tính của Tư Lệ Đình vang lên bên tai cô.

“Vẫn đang xem?”

“Vâng, có lẽ xem nhiều lần sẽ khôi phục được trí nhớ.” Cố Cẩm ôm tệp tranh như bảo bối.

Tư Lệ Đình trìu mến hôn lên vành tai của cô: “Xuống dưới với anh, anh có quà cho em.”

“Quà gì ạ?” Trước đó Tư Lệ Đình đã nói anh muốn tặng cô một món quà. Cố Cẩm đã hỏi vài lần nhưng anh rất kín tiếng, không chịu nói với cô.

“Xuống rồi sẽ biết.” Tư Lệ Đình nắm tay cô bước xuống.

Trong phòng khách có một người mặc vest và đi giày da, hình như người kia là nhân viên bảo hiểm đang đợi họ.

“Tư tổng, hợp đồng đổi tên cổ phần đã chuẩn bị xong.”

Tư Lệ Đình nhìn lướt qua nội dung bên trên, rồi thoải mái ký tên.

Cố Cẩm ngồi bên cạnh nhìn rõ nội dung bên trên, đây là hợp đồng đổi tên vốn chủ sở hữu của một công ty, anh đưa toàn bộ vốn chủ sở hữu cho mình.

Cố Cẩm khó hiểu: “Tại sao anh lại đưa cổ phần cho em?

Em không thiếu tiền.”

“Anh biết em không thiếu tiền, dù sao em ký tên lên đó là được, sẽ có lợi với em.”

Dưới sự thúc giục của Tư Lệ Đình, Có Cảm đành phải ký tên, người kia nhận hợp đồng kính cần nói: “Tư tổng, tôi sẽ quay lại thay đổi tên cổ đông ngay lập tức, trong hôm nay là có thể được thực hiện.”

“Ừ, đi đi.”

Khi người kia rời đi, Có Cẩm quáy nhiễu Tư Lệ Đình: “Ông xã, ông xã tốt của em, anh nói cho em biết được không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.