Chương trước
Chương sau
“Biết thì tốt, làm xong trong vòng hôm nay không có vấn đề gì chứ?”

“Tôi sẽ dốc hết sức.”

“Tốt.” Cố Cẩm tắt máy, Triệu Lạp ở bên cạnh đã ngây người.

“Sao thế, mặt tôi nở hoa à?” Cố Cầm nhìn Triệu Lạp.

Triệu Lạp lắc đầu, cô ấy rất khó để diễn tả sự sửng sốt trong lòng, vừa nãy cô ấy không nghe nhằm đó chứ.

“Cô chủ, chị nói chị muốn thu mua studio Tân Giải Trí sao?”

Studio Tân Giải Trí nghe thì có vẻ bình thường, nhưng thật chất không hề bình thường chút nào.

Bởi vì trước đây đăng tải vài mẫu tin thu hút sự chú ý của quần chúng, nên đang lên như diều gặp gió.

Muốn thu mua studio này trong vòng một ngày, ít nhất phải trên một trăm triệu, đây là một só tiền rất lớn đối với Triệu Lạp.

Có Cẩm lười biếng nhìn cô ấy: “Không được sao?”

“Đương nhiên không phải rồi, em, em chỉ thấy khó mà tưởng tượng ra được. Triệu Lạp cảm thấy Cố Cảm ở trước mặt giống như đang nói xem trưa hôm nay nên ăn cơm hộp ở đâu.

Cô gái này đến cả cơm hộp cũng không quan tâm mua ở đâu vậy mà lại dễ dàng quyết định thu mua một studio, chỉ vì studio đó đăng một mẫu tin về cô.

Quả nhiên cô ấy không thể hiểu được thế giới của người có tiền, suy cho cùng sự nghèo khó đã giới hạn sức tưởng tượng của cô ấy.

Lúc mới bắt đầu cô ấy còn nghĩ với tính cách của Có Cẳm nói không chừng cô sẽ không để ý những chuyện này, ai biết được cô lại thu mua luôn studio.

“Cô giúp tôi đi nghe ngóng những chuyện sau chuyện này với, sau này nên chú ý cẩn thận về đồ ăn thức uống thường này của tôi, tôi không hy vọng chuyện như thế này sẽ xảy ra lần thứ hai.”

Sắc mặt Cố Cảm lúc này vô cùng lạnh lùng, cả người cô tỏa ta sự uy nghiêm.

Mặc dù lúc bình thường Có Cẩm rất lạnh lùng, nhưng thật ra tính tình của cô rất tốt.

Không tự cao tự đại không làm màu, chỉ cần không đụng đến cô cô cũng sẽ không chọc đến bạn, là một nghệ sĩ rất dễ hầu hạ.

Đây là đầu tiên Cố Cẩm dùng thái độ nghiêm nghị nói chuyện với Triệu Lạp từ khi quen nhau đến bây giờ, không phải nhắc nhở cũng không phải dặn dò.

Triệu Lạp vội vàng lấy lại tinh thần: “Em đã biết.”

“Kêu thợ trang điểm qua đây dặm lại lớp trang điểm cho tôi.” Sắc mặt Có Cẩm nhanh chóng trở lại vẻ bình thường.

“Cô chủ, ngày mai có cảnh cưỡi ngựa, đạo diễn sợ cô không quen, bảo tôi tìm cho cô một huấn luyện viên giúp cô làm quen, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”

“Cũng được.” Cố Cẩm biết cưỡi ngựa, nhưng rất lâu rồi cô chưa cuối lại, vả lại ngựa khác nhau tính cách cũng không giống nhau, làm quen trước vẫn là lựa chọn tốt nhát.

Nhắc đến Nam Cung Mặc, Nam Cung Mặc đã chạy đến: “Bà cố của con ơi, em còn xem kịch bản được à, không đọc tin tức sao?”

“Em đọc rồi.”

“Đáng chết thật, những tên nhà báo đó có phải bị điên rồi không, uống có viên thuốc tránh thai mà cũng đăng báo được, có phải ăn nó không có việc gì làm không?”

Có Cẩm hừ lạnh một tiếng: “Có lẽ vậy.”

“Có cần anh giúp em xử lý không?” Nam Cung Mặc quan tâm hỏi.

“Không cần đâu, em đã kêu người đi xử lý rồi.”

Nam Cung Mặc nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới: “Mà, thuốc đó không nên uống nhiều đâu đó, không tốt cho sức khỏe chút nào, lần sau anh thấy anh ta nhát định sẽ nói rõ cho anh ta biết.

Sao chỉ biết sướng một mình, không cần để ý đến sức khỏe của người phụ nữ của mình sao?”

Nhìn dáng vẻ căm phẫn của anh ấy Có Cẩm cười nhẹ: “Nam Cung, anh quan tâm em như thế từ khi nào vậy? Với lại chuyện này có liên quan gì đến anh đâu.”

“Sao mà không liên quan? Phụ nữ các em đúng là ngốc, sướng cũng là đám đàn ông sướng, nhưng người chịu khổ cuối cùng cũng là phụ nữ các em.”

Cố Cẩm từ tốn đáp một câu: “Thật ra em cũng rất sướng mà.”

Triệu Lạp: “…”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.