Trước mặt của Có Cẩm, Nam Cung Mặc giống như một chút chó nhỏ vô cùng ngoan ngoãn, cô nói gì thì anh ta sẽ làm theo như vậy.
Giản Quân nhìn hành động của hai người, ánh mắt hiện lên vẻ trầm mặc.
Lễ nào môi quan hệ giữa cô và Nam Cung Mặc là giông như lời đồn?
Chính vào lúc này, một giọng nói nũng nịu vang lên: “Đạo diễn, Lê Nhi đến muộn, mong đạo diễn tha lỗi.”
Rất nhanh một dáng người yêu kiều bước đến trước mặt Nam Cung, cô ta nắm lấy cổ áo của Nam Cung xin tha thứ.
*Xin lỗi đạo diễn, lớp trang điểm với trang phục bộ phim cung đầu này khá phức tạp, tôi đã làm lỡ thời gian của mọi người, mong đạo diễn tha thứ.”
Con giận vừa mới tan biến của Nam Cung Mặc trong phút chốc dâng trào: “Ai cho cho cô cái gan dám đụng vào.
người tôi!”
Cố Cẩm đã quên mát thói quen của Nam Cung Mặc, ngoài những người mà anh ấy cho phép ra, những người khác ai đụng vào người anh ấy đều thấy khó chịu.
Sắc mặt Chu Lê vô cùng khó coi, Nam Cung Mặc vậy mà lại ở trước mặt nhiều người như vậy không để lại cho cô ta một chút mặt mũi nào.
Cô ta khó khăn lắm mới lợi dụng mối quan hệ của Tư Lệ Đình để có được bộ phim này, trong lòng Chu Lê còn muốn tiếp tục diễn.
Cho dù trong lòng cô ta vô cùng bực tức nhưng ngoài mặt vẫn phải nhận lỗi: “Đạo diễn, xin lỗi anh, tôi xin lỗi anh…”
*Cô nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-nho-chay-dau-cho-thoat/1092456/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.