Chương trước
Chương sau
Mộng nhi, con là con yêu của mẹ, mẹ không nỡ để con nhảy vào hồ lửa này.
Hơn nữa, trong hoàn cảnh hỗn loạn như vậy, bây giờ mọi người đều đang mắng mỏ Tô Cẩm Khê, để một mình cô ta chịu là đủ rồi, con đừng nhúng tay vào vũng nước đục này.”
Nhắc đến phụ nữ, Tô Mộng nhớ đến người phụ nữ lần trước, không lẽ Đường Minh làm nhiều như vậy là vì cô ta?
Mẹ Tô không nói thì không sao, vừa nói trong lòng Tô Mộng càng không vui, cô ta sẽ không nhường.
Việc Tô Cẩm Khê không giữ được Đường Minh không có nghĩa là Tô Mộng không có khả năng.
“Một con gà rừng thì có gì đáng sợ, ngay cả nhà Đường cũng không đồng ý mà. Mẹ, con có vũ khí bí mật, đến lúc đó con nhát định sẽ khiên Đường Minh khuất phục.”
“Vũ khí bí mật gì?” Mẹ Tô hoang mang hỏi.
“Mẹ, những chuyện này mẹ đừng quan tâm. Mẹ nói nhà họ Tô của chúng ta sa sút, muốn tìm người tốt như Đường Minh. Mẹ cho rằng người khác sẽ chú ý tới con sao?
Xã hội càng thượng lưu, con người càng thực tế, cuối cùng Đường Minh cũng đồng ý cưới con, từ nay về sau, con sẽ là bà Đường.
Không phải nhà họ Tô đang gặp khó khăn sao? Lúc trước ba mẹ để Tô Cẩm Khê đến xin tiền Đường Minh, nhưng cô ta không mang về một đồng nào.
Con thông minh hơn cô ta nhiều, chắc chắn con sẽ mang lại lợi ích to lớn hơn cho nhà họ Tô mình, con không phải là trẻ con, con biết chính xác mình đang làm gì.”
“Mộng nhi, con thật sự muốn gả cho Đường Minh, nếu gả cho cậu ta, con bị cậu ta cho ra rìa thì sao?
Người có tính cách như Tô Cẩm Khê còn ngoại tình được, ngày nào đó con sẽ không chịu nổi sự lạnh nhạt này, Mộng nhi, ba mẹ vẫn hy vọng con có thể kết hôn với một người tốt.” Thân là ba mẹ, điều kiện đầu tiên là hy vọng con cái hạnh phúc. Nhà họ Đường giàu có, nếu Tô Mộng kết hôn mà không hạnh phúc, có nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng.
“Đường Minh là chồng của con, trong giới anh ấy là một người tốt, chưa từng có scandal, nếu chỉ vì người phụ nữ đó, con chỉ cần loại bỏ cô ta là được.”
Về cơ bản Tô Mộng và Tô Cảm Khê là hai kiểu người, cô ta có tính cách độc đoán, hiếu chiến.

“Mộng nhi, tóm lại ba mẹ không muốn con kết hôn với Đường Minh, nhưng con đã khăng khăng muốn gả cho cậu ta thì ba mẹ cũng không còn cách nào khác.”
Hai người cũng có cân nhắc riêng, nếu không gả cho.
Đường Minh, bọn họ khó có thể tìm được một người khác có lai lịch như Đường Minh.
Đối với tương lai của con gái, bọn họ không thể phán xét việc lầy chồng hay không lấy chồng.
“Mẹ đừng lo lắng, con sẽ hạnh phúc, con gái của mẹ không vô dụng như Tô Cẩm Khê đâu.
Con đã nói chuyện với Đường Minh rồi, con phải tổ chức một đám cưới thật hoành tráng, danh cao gả vào nhà họ Đường.”
“Cậu ta đồng ý rồi?” Mẹ Tô có chút tò mò, rốt cuộc là lúc trước Tô Cẩm Khê và Đường Minh không tổ chức đám cưới, chỉ có người nhà ăn một bữa cơm riêng.
“Đúng vậy, anh ấy đồng ý rồi, nhưng yêu cầu nhà họ Tô phải phối hợp với anh ấy. Lúc đầu, người anh ấy muốn kết hôn là con, không phải Tô Cẩm Khê.”
“Chuyện này không có vấn đề gì, ba sẽ đi nói với bọn cậu con một tiếng là được, còn quà cưới thì cậu ta nói sao?”
Điều ba Tô quan tâm nhất vẫn là tiền, gả hai cô con gái thì chẳng lẽ ông ta không kiếm được hai món quà.
“Đường Minh có thể đồng ý cưới con đã là không tôi rồi.
Anh ấy nói lần trước đã đưa quà cưới một lần, không định cho nữa.
Ba mẹ yên tâm, đến lúc đó con đã gả cho Đường Minh, con sẽ đấu tranh vì lợi ích lớn hơn cho nhà họ Tô, cho nên con sẽ không giống như Tô Cẩm Khê.”
Nhà họ Tô bị cô ta thuyết phục, mà bên nhà họ Đường thì loạn lên.
Ông cụ Đường rất tức giận, mặc dù đã biết quan hệ giữa bọn họ từ trước, nhưng chưa từng nghĩ tới tin tức bị tung ra, lại có những lời bình luận khó nghe như vậy.
“Minh nhị, tin tức này là ai tuôn ra? Bây giờ nên làm gì?”

Mẹ Đường lo lắng.
Đường Minh an ủi mẹ Đường, “Ông nội, mẹ, con đã nghĩ ra biện pháp đối phó rồi.”
“Biện pháp đối phó gì? Những kẻ văng nước miếng trên mạng có thể nhắn chìm chúng ta. Nếu chuyện này không được xử lý ổn thỏa, nhà họ Đường sẽ bị cười nhạo cả đời!”
“Chúng cháu cũng không muốn xảy ra chuyện như vậy, rõ ràng là có người ở trong tối có ý nhắm mục tiêu vào chúng ta.
Ông nội, cháu đã tìm ra cách công khai quan hệ rồi, chỉ cần cháu nói cháu kết hôn với cô hai nhà họ Tô, không liên quan gì đến cô cả nhà họ Tô.
Dù sao thì cháu cũng không tổ chức đám cưới với Cẩm Khê, cũng không công khai cô ấy là vợ cháu.
Bây giờ chỉ có thể treo đầu dê bán thịt chó, biến cô cả thành cô hai nhà họ Tô là được.”
Đường Minh nhớ lại một chút chuyện ở trên du thuyền, chỉ có đám người Lâm Phi Phi biết anh ta đã cưới Tô Cẩm Khê, ngay cả Lâm Phi Phi còn không mang nủi cô ta.
Dù cô ta có đứng ra nói chuyện cũng vô ích, nếu không có bằng chứng thì ai sẽ tin cô ta?
“Cháu muốn kết hôn với cô hai nhà họ Tô?” Ông cụ liếc anh ta, “Cháu đã từng nghĩ chưa, hôn nhân không phải chuyện nhỏ, cháu đã chơi một lân, đây chính là quả đăng mà cháu tự gieo.”
“Ông nội, cháu biết ngay từ đầu mình đã làm sai, cho nên bây giờ cháu phải nếm quả đắng.”
“Quên đi, dù sao chuyện của các cháu ông cũng không quản được. Chỉ cần dư luận tiêu cực có thể tiêu trừ, ông không quan tâm cháu sẽ làm gì.”
Mẹ Đường khó xử nhìn anh ta, “Minh nhi, con thích cô hai nhà họ Tô kia sao? Nghe nói cô ta rất tự cao tự đại.”
Lúc trước bà đã xác định Đường Minh thích Tô Cẩm Khê, trong khoảng thời gian này không hề giao du với Bạch Tiểu Vũ, tại sao bây giờ anh ta lại liên quan đến Tô Mộng?
“Mẹ, thích hay không cũng không quan trọng, mẹ đừng quan tới chuyện này nữa.” Đường Minh xoay người rời khỏi phòng làm việc, lần này quan hệ công chúng phải làm thật tốt, để Tô Cẩm Khê thành công rút khỏi tầm nhìn của mọi người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.