Thích một người là cảm giác gì? Không nhìn thấy cô sẽ điên cuồng mong nhớ, gặp được sẽ muốn cưng chiều cô, hận không thể đem tất cả mọi thứ tốt nhất trong thiên hạ trao cho cô. Lúc nhìn thấy cô ở gần người đàn ông khác một chút thôi sẽ muốn nỗ tung, không cần thận liền muốn đem mình với người kia đều nổ thịt nát xương tan. Tư Lệ Đình chỉ trả lời một câu đơn giản: “Chỉ muốn cô ấy thôi.” Suy cho cùng chính là nguyên nhân này rồi, không muốn đụng vào người phụ nữ nào khác giống như với Tô Mộng vậy. Rõ ràng là em của cô, cùng làm hành động giống hệt, Tô Cảm Khê làm thì anh muốn đem cô đè xuống. Tô Mộng làm thì anh lại cảm thấy vô cùng buồn nôn, hận không thể nhìn ít hơn một chút. Không phải là Tô Cẩm Khê, cho dù người khác có cởi hết ở trước mặt anh anh cũng sẽ không có hứng thú, chỉ muốn duy nhất một mình cô, đây chính là thích rồi chứ? Tô Cẩm Khê nhìn thấy câu trả lời kia, trong đầu nghĩ đến lúc xúc động vào buổi sáng ở trong phòng làm việc của anh. Chỉ nhớ lại thôi cô cũng đã cảm thấy hô hấp tăng nhanh, vội vàng xua tan ý nghĩ đen tối trong đầu óc. Tư Lệ Đình làm cô không trả lời được, bất kể trả lời thế nào cũng đều cảm thấy không phù hợp nha. Cô đem điện thoại di động đặt sang một bên rồi nhanh chóng tắm sạch rồi đi ra ngoài, Đường Minh đã thay một bộ áo ngủ, hiển nhiên là không có ý định rời đi. “Tổng giám đốc Đường, anh, tối nay anh không đi sao?” Đường Minh nhìn thấy Tô Cẩm Khê mới tắm xong, khuôn mặt nhỏ bị nước nóng hun đến đỏ bừng, trong mắt còn có hơi nước chưa tan đi. Mặc trên người áo ngủ đôi với mình, so với Bạch Tiểu Vũ càng muốn trắng hon. Cho dù chỉ là một chiếc áo ngủ mặc ở trên người cô cũng làm cho người khác cảm thấy rất thanh thuần. “Không đi đâu, tôi đi tắm đây.” Đường Minh nhìn thoáng qua cô: “Cẩm Khê, đừng gọi tôi là tổng giám đốc Đường.” Rõ ràng vẫn là Đường Minh dịu dàng khiêm tốn như vậy, thế nhưng là vì sao cô lại cảm thấy Đường Minh giống như biến thành người khác chứ? Luôn cảm giác trong quan hệ của mình với Đường Minh có chút thay đổi, cụ thể thay đổi ở đâu thì cô không nói được. Tô Cẩm Khê muốn mượn cơ hội này có thể nói rõ ràng chuyện xa nhau với anh ta, nên một bên chơi game một bên chờ Đường Minh ra. Lần này cô online nhưng không có gọi T, có lẽ là vì không biết trả lời câu nói kia của anh như thế nào. Mới vừa online Thương Hải đã pm đến cho cô: “Tiểu Chùy Tử, gần đây em online sao không chào hỏi anh vậy?” Từ sau khi chuyện cầu hôn lần trước, có máy lần Thương Hải pm cho cô đúng lúc đều đụng phải lúc cô đang làm nhiệm vụ, cô chỉ trả lời một câu đang làm nhiệm vụ. Ngoại trừ nhiệm vụ ra, Tô Cẩm Khê chính xác cũng không có ý gì với Thương Hải hết. Chỉ là một trò chơi mà thôi, cô xem Thương Hải như bạn tốt, anh ta lại ở trước mặt tất cả mọi người mà cầu hôn cô. Mặc dù trò chơi với hiện thực không liên quan nhưng Tô Cảm Khê vẫn cảm tháy là lạ. Gần đây cô luôn luôn cùng ở bên cạnh T làm nhiệm vụ, T đoạt vị trí của Thương Hải, Tô Cảm Khê đương nhiên cũng không còn thân thiết với Thương Hải nữa. “Không có nha, gần đây tôi đều bận rộn làm nhiệm vụ đây mà.” Tô Cẩm Khê cười ha hả. “Tiểu Chùy Tử, anh muốn trở về nước, đến lúc anh về nước anh sẽ tổ chức một cuộc hẹn offline với bang hội, đến lúc đó nhất định em phải đến nha.” Trước đây không lâu Thương Hải cũng đề cập đến chuyện gặp mặt, Tô Cẳm Khê cũng liếc mắt cho qua. Lần này Thương Hải lại nói thẳng chính là hoạt động của bang phái, tốt xấu gì cô cũng là phó môn chủ mà. “Chuyện này…… Hoạt động diễn ra ở đâu? Lỡ như xa quá tôi đến không được thì sao.” Tại thành phố A, thành phố của em. Trước đây Tô Cẩm Khê cũng nói với anh ta mình ở thành phố A, không nghĩ đến anh ta lại nhớ rõ ràng như vậy. “Khi nào anh về nước?” “Sẽ nhanh thôi.”
Lúc này cô lại có thêm 2 pm nữa là Tiểu A gửi đến: “Gào to Thiết chùy……” “Tiểu Chùy Tử, cô đang onl đúng không?” Bá Đạo Thiết Chùy: “Đừng gọi hồn tôi, tôi ở đây, thấy rồi.” Tiểu A: “Ò, gần nhát tính tình thay đổi rồi, đi theo đại thần cũng không tệ nha.” Tô Cảm Khê gửi cho anh ta hai cái icon biểu tình khinh thường. Tiểu A: “Thiết Chùy, môn chủ muốn về nước, chuẩn bị để mọi người mặt, cô muốn ăn ở đâu?” “Môn chủ của chúng ta là kiểu người rất có tiền, anh ta để chúng ta quyết định, cô nói xem nên đi đâu?” “Chúng ta phải nghiêm túc mà vòi anh ta một bữa, cô thấy : | không một trang bị của anh ta tùy tiện cũng lên đên vạn, chắc chắn là giàu chảy mỡ rồi.” Trong đầu Tô Cẩm Khê tưởng tượng ra một ông chú bụng phệ đeo một sợi dây chuyền vàng đi về phía cô. “Kiếp trước anh là quỷ chết đói đầu thai không thành à, chỉ có biết ăn thôi sao.” Tiểu A: “Vậy thì không đến nỗi, thật ra tôi rất mong chúng ta sẽ gặp mặt đó, cô luôn luôn nói dáng vẻ cô không xấu, nói không chừng lại là một người vô cùng xấu, đến lúc đó gặp được cô chắc chắn tôi sẽ dốc sức mà cười nhạo cô.” Bá Đạo Thiết Chùy: “Vậy ngươi chỉ sợ anh phải thất vọng rồi, tôi sẽ đẹp đến mức làm anh mở mắt không lên luôn.” Tiểu A: “Tự tin như vậy luôn?” Bá Đạo Thiết Chùy: “Tự tin giống như dùng rejoice vậy á.” Nói xong gửi qua một dãy icon đắc ý. Tiểu A: “Được đó, đúng là tôi thật sự muốn nhìn xem cô gái dùng Thiết Chùy làm tên sẽ nhìn như thế nào, mẹ kiếp, Thiết Chùy không phải cô là đàn ông chứ?” Tô Cẩm Khê có ý đồ trêu anh ấy: “Nói không chừng là vậy á.” Tiểu A: “Thiết Chùy, lần này gặp mặt này sẽ do tôi phụ trách, gửi số điện thoại với id QQ của cô qua đây đi.” “Tôi sẽ lập một group, đến lúc đó sẽ thông báo thời gian với địa điểm cho mọi người, mọi người cũng có thể đề xuất ý kiến của mình nữa.” Tô Cẩm Khê không thích để lộ thông tin của mình: “Có chuyện gì thì anh cứ pm qua game cho tôi thì được rồi.” Tiểu A: “Thiết Chùy, đến group bang phái chúng ta cô cũng không vào, sao lại bí ẩn như vậy chứ? Group lần này là group những người sẽ tham gia đó.” “Có phải là cô không coi chúng tôi là bạn hay không? Không ngờ đến mặt mũi của môn chủ đại đại cô cũng không nễ?” Tô Cẩm Khê đành phải gửi qua cách thức liên hệ của mình. Tiểu A: “Đến chịu, chờ tôi thêm cô vào group.” Quay người Tiểu A Liền đem số điện thoại với id QQ của Tô Cẩm Khê gửi qua cho Thương Hải, anh ấy một mặt nịnh nọt: “Môn chủ đại đại, qua miệng lưỡi ba tắc không nát của tôi cuối cùng Thiết Chùy cũng cho tôi số điện thoại rồi.” Hơn hai năm rồi Tô Cảm Khê cũng không vào group, cũng không có để lộ bất kì cách gì để liên lạc, cô càng bí ẩn thì Thương Hải càng muốn tìm hiểu. Thương Hải: “Ừm, tôi off trước nha.” Trừ lúc ở trước mặt Thiết Chùy anh ta mới dịu dàng một chút, đối với những người thì thái độ rất lạnh lùng. Anh ta lập tức online tìm id QQ đó, id hiện ra thông tin cơ bản là không khác Tô Cẩm Khê bao nhiêu. 21 Tuổi, thành phố A, học sinh, ảnh chân dung là một hình ảnh trong anime, chỉ đáng tiếc là không có ảnh chụp. Anh ta gửi qua một lời kết bạn, lập tức lại dùng số điện thoại tìm được cô. Tô Cẩm Khê còn tưởng rằng là Tiểu A kết bạn, liền trực tiếp đồng ý. “Tiểu A, năng suất làm việc của anh đúng là nhanh đó.” “Anh là Thương Hải.” Đối phương rất nhanh đã trả lời lại. Xém chút nữa Tô Cẩm Khê đã ném điện thoại ra ngoài rồi: “Môn chủ đại đại.” Thương Hải dạo một vòng bạn bè của cô, gấp gáp muốn tìm được một hình ảnh của cô, tìm một lúc tất cả đều là icon.
Chỉ có một tắm hình duy nhất Tô Cầm Khê đăng lên là đôi mắt cộng thêm một cặp kính. Thương Hải nhìn một lần vào đôi mắt kia, đó là một đôi mắt rất đẹp. Ánh mắt thuần túy, lông mi cũng rất dài, anh ta càng không thể chờ đợi được nữa mà muốn nhanh gặp người thật của cô. “Tiểu Chùy Tử, anh rất mong chờ sẽ gặp em.” Tô Cẩm khê đang muốn trả lời, T đã gửi đến một pm “Online game cũng không gọi tôi? Có phải là không để sư phụ trong mắt không? Cần thận tôi trục xuất em khỏi sư môn đó.” Tư Lệ Đình đặc biệt làm một phần mềm, chỉ cần Tô Cẩm khê vừa online sẽ thông báo đến cho anh. Anh phát hiện Tô Cảm Khê vẫn đứng ở một chỗ không hề nhúc nhích, đương nhiên là đang chat cá nhân cùng với người khác rồi. Khoảng thời gian này Tô Cẩm Khê cùng làm nhiệm vụ với anh, căn bản là không kịp nói chuyện với người khác, xem ra rốt cục cũng có người ngồi không yên rồi. Nhưng mà Tư Lệ Đình vẫn không có quên tên môn chủ cầu hôn Tô Cẩm Khê lúc trước, anh ta với Tô Cảm Khê quen biết hai năm, khó tránh khỏi sẽ không tiếp tục phát triển. Nghĩ đến đây Tư Lệ Đình nhanh chóng gửi cho cô một tin nhắn: “Lại đây.” Quả nhiên lại giành được sự chú ý của Tô Cẳm Khê. “Sư phụ đại đại, tôi chỉ mới onl một chút mà thôi, còn không có chơi nữa, anh không đến làm sao tôi dám chơi chứ?” Nói xong lại gửi đến một icon lấy lòng. “Thế này còn tạm được, đi, ngày hôm nay tôi kéo em đi lấy trang bị, có trang bị này lúc độ kiếp em cũng không cần sợ nữa rồi.” Nhìn thấy vậy ánh mắt Tô Cẩm Khê sáng lên: “Thế à? Sư phụ đại đại mau kéo tôi đi.” “Tìm id tôi đi.” “ni” Thương Hải vốn còn muốn dựa vào thời cơ này tán gẫu một chút với Tô Cầm Khê, ai biết được câu nói đầu tiên đã ngắt lời anh ta. “Thương Hải, tôi phải đi làm nhiệm vụ rồi, nói chuyện sau nha.” Thương Hải điều tra một hồi, Tô Cẩm Khê quả nhiên lại gọi T, tuy rằng hai người là quan hệ thầy trò, nhưng ngày đó người đàn ông này cắt ngang lời cầu hôn của chính mình, rõ ràng là không có lòng tốt. Nếu như không phải người đàn ông kia, Thương Hải cũng sẽ không quyết định về nước nhanh như vậy. Anh ta nhìn chằm chằm vào ảnh đại diện của Tô Cảm Khê một hồi thật lâu, Tiểu Chùy Tử, chờ anh, rất nhanh thôi anh sẽ đến gặp em.” Tư Lệ Đình tiếp tục dẫn Tô Cẩm Khê đi đánh quái, làm cho cô không thời gian nói chuyện với người khác, anh đã đạt được mục đích rồi. Đường Minh tắm xong đi ra liền nhìn thấy hình ảnh Tô Cẩm Khê đang nằm vềnh chân nhỏ lên. “Đang làm gì đó?” Đường Minh đi tới bên cạnh cô, phát hiện ra cô đang chơi game. Tô Cẩm Khê bị làm cho tập trung tinh thần: “Tôi đang đánh quái để thăng cáp.” Đường Minh ngồi xuống bên cạnh cô, giờ phút này Tô Cẩm Khê bị chú ý, cũng không có phát hiện khoảng cách của hai người gần bao nhiêu. Mùi thơm trên người cô cuồn cuộn không ngừng tràn vào mũi anh ta, khoảng cách gần như thế, anh ta có thể nhìn rõ từng cái lông mi của cô. Tô Cẩm khê nín thở tập trung tư tưởng tự lẫm bẩm: “Còn một chút nữa, quái vật lớn, đánh chết mày.” Đường Minh thấy được dáng vẻ đáng yêu của cô, chỉ muốn đem cô ôm vào lòng, vùi đầu vào cỗ cô ngửi lấy mùi hương trên người cô. Tô Cầm khê giống như là một cái cây có độc, nhìn như vô hại, nhưng lại có thể khơi lên những điều xấu xa nhất trong lòng người. “Chơi vui không?” Đường Minh nhẹ nhàng hỏi ở bên tai cô. “Ừ, rất vui, đây là sư phụ tôi, anh ấy đứng đầu server này, lợi hại không?” Tô Cẩm Khê giống như hài lòng mà giới thiệu về bảo bối nhà mình vậy, bên trong hai mắt to lắp lánh ánh sao. “Lợi hại.” Đường Minh gật gù, giờ khắc này trong mắt của anh ta chỉ có một mình Tô Cẩm Khê mà thôi. Theo một chiêu lớn cuối cùng của T, quái lớn bị đánh chết, Tô Cảm Khê vô cùng vui vẻ khoe chiến tích với Đường Minh, “Chúng tôi thắng rồi, chúng tôi thắng rồi.” “Ừ, bọn cô thắng rồi.” Tô Cẩm Khê vừa quay đầu, môi của Đường Minh đã gần ngay bên má cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]