🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người ta vẫn thường hay nói, sau khi về già sẽ rất dễ nhớ lại chuyện trước kia, những việc bé tí tẹo sớm đã tan thành mây khói cũng có thể làm dậy lên cảm giác hoài niệm vô biên vô hạn. Người thư sinh trước mặt cao cao gầy gầy, có một gương mặt non nớt chưa từng trải gió sương.



Một chút cũng không giống với cố nhân trong ký ức, càng cách biệt rất xa so với y hay hắn năm đó. Nếu cứng rắn thì phải theo đuổi sự buồn tẻ cô đơn, chỉ có một tia chất phác ngây ngô nơi chân mày thái dương là giống nhau, còn có phần khí thế tự tin bừng bừng và vẻ kỳ vọng đối với tương lai toát ra trong từng điệu bộ cử chỉ, muốn giấu cũng giấu không được.



“Năm đó, bọn ta cùng học ở thư viện.” Trong tiếng mưa rơi rả rích, huyện thừa vẫn luôn trầm tĩnh kiệm lời từ từ mở miệng kể lại một đoạn quá vãng, “Bọn ta. Ta và Cố thị lang.”



Thiếu niên ngoài cửa cúi mặt lắng nghe, màn mưa bụi tinh mịn đằng sau lưng hắn đan dệt vào nhau tạo thành một tấm lưới trong suốt: “Chính là thư viện Nam An hiện giờ sao?”



Nghiêm Phượng Lâu gật đầu: “Phải. Ta là người huyện Chương Mậu của Lâm Châu, hắn xuất thân từ Thương Ngô của Lâm Châu, tính ra, chúng ta là nửa đồng hương.”



Phía tây Nam An chính là địa giới Lâm Châu. Thư viện Nam An đã trải qua mấy trăm năm, do vài vị nhà nho thông thái lưu danh bách thế sáng lập nên, xưa nay lớp lớp anh tài nối

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-nhan/3216364/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cựu Nhân
Chương 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.