Thúy Nhi thay Tâm Phi đến Yên Vũ Cung tặng quà. Đây không phải là lần đầu tiên Thúy Nhi đến Yên Vũ Cung, nhưng mỗi lần tới đây, vẫn cảm thấy không thoải mái như thường.
Yên Vũ Cung trước kia không có người ở, khi Ngô Ngọc Hoàng vào Cung mới chọn ở tạm, nhưng hôm nay, bày trí nơi này sa hoa, quý giá có thể nói đứng hàng nhất nhì trong Cung. Thật sự chỉ để ở tạm vài ngày?
“Tiểu thư, nô tì thay mặt Tâm Phi nương nương đến đưa lễ vật, xin tiểu thư vui lòng nhận lấy.”
Thúy Nhi cúi đầu, dâng hộp ngọc lên.
Ngô Ngọc Hoàng chẳng thèm liếc nhìn lấy một cái, nhàn nhã thưởng thức tách trà của mình, thờ ơ nói:
“Để đó đi!”
Thúy Nhi không xa lạ với thái độ kiêu ngạo, khinh người của Ngô Ngọc Hoàng, chẳng nói hai lời liền đặt hộp ngọc xuống bàn. Nếu là trước kia, Thúy Nhi sẽ lập tức cáo lui ra về, chẳng muốn nấn ná lại lâu, thế nhưng, hôm nay Thúy Nhi lại ngần ngừ không lui bước.
Thúy Nhi lo lắng nhìn Ngô Ngọc Hoàng, ngập ngừng:
“Cái kia… cây trâm kia…”
Ngô Ngọc Hoàng liền ồ lên:
“Ngươi nói cây trâm này sao?”
Ngô Ngọc Hoàng lần nữa rút cây trâm cũ ra trước mặt Thúy Nhi. Lần này, nhìn rõ mười mươi, Thúy Nhi càng xác định mình không nhận nhầm, cây trâm đó quả nhiên là…
Thúy Nhi bàng hoàng, vô thức bước lên, muốn giành lấy cây trâm đó, nhưng Ngô Ngọc Hoàng đã chuẩn bị sẵn, liền thu cây trâm về, làm Thúy Nhi chỉ bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-ngu/2068451/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.