*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi Hữu Thiện nghe Nam Chánh Can nói ra kế hoạch thì Hữu Thiện liền há hốc mồm, không tưởng tượng được nhiệm vụ đầu tiên của mình lại là buôn bán y phục nữ nhân. Dù có trăm nghĩ ngàn nghĩ, hắn vẫn không tưởng tượng ra cảnh mình cười cười nói nói đi giới thiệu quần áo kia được. Hữu Thiện không tin được nhìn Nam Chánh Can mãi không nói thành lời. Bản thân Nam Chánh Can cũng chột dạ, nhưng đường đường là đầu lĩnh, làm sao có thể chùn bước? Thế là Nam Chánh Can liền hất mặt, cao giọng nói:
-Ngươi có ý kiến?
Hữu Thiện vô thức lắc lắc đầu rồi lại gật gật đầu, rốt cuộc là có ý gì? Nam Chánh Can quạu quọ nói:
-Rốt cuộc là sao? Ngươi dám có ý kiến với kế hoạch của ta?
Thấy Nam Chánh Can tức lên, Hữu Thiện liền hoàn hồn, liên tục lắc đầu nói:
-Không có! Thần đương nhiên không có ý kiến với kế hoạch của Ngũ hoàng tử! Chúng ta đúng là cần tiền, bán buôn đương nhiên là con đường thiết thực nhất, chỉ là thần không hiểu được tại sao chúng ta lại phải bán y phục của nữ nhân?
Bán sách vở, nghiên bút này nọ chẳng phải thanh cao hơn sao? Tại sao cứ phải là y phục nữ nhân?
Nam Chánh Can liếc mắt nhìn Hữu Thiện, như đang nhìn một kẻ ngốc, lên giọng dạy bảo:
-Giấy bút nghiên mực này nọ cho ai dùng? Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-ngu/2068435/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.