Xe vừa rẽ, một chiếc xe hơi đối diện lao tới.
Lâm Dịch vội nhấn phanh, xe trượt đi mấy mét cuối cùng chỉ mành treo chuông mà dừng lại, phát ra tiếng vang chói tai.
Từ Viễn và Lâm Gia Văn toát một thân mồ hôi lạnh.
Lâm Dịch cũng giật mình chưa hồi phục, gục mặt lên vô-lăng một lúc. Tay phải hắn siết thành nắm đặt trên trán, tuy há miệng thở dốc nhưng không có chút âm thanh nào, tựa như chợt phát tác bệnh, đau đớn không nén lời.
Nhưng biến đổi này chỉ trong nháy mắt.
Lâm Dịch nhanh chóng điều chỉnh trạng thái, cắn răng ngồi thẳng, lần nữa khởi động xe.
Từ Viễn phát hiện bờ môi hắn hơi run run, sắc mặt tái nhợt dọa người, nhưng anh ta không dám lên tiếng nói gì nữa, miễn cho chưa tìm được Lâm Gia Duệ, bọn họ bên này đã tai nạn xe thảm khốc. Lâm Gia Văn hiển nhiên nhất trí với anh ta, dọc đường đi không mở miệng mắng chửi người.
Trong nội thành tắc xe kinh khủng, nhưng dựa vào tình trạng lái xe không cần mạng của Lâm Dịch, rất nhanh đã đến nơi.
Căn nhà mua lúc trước hắn và Lâm Gia Duệ ở nằm ngay trung tâm thành phố, từ khi cậu rời đi, hắn chưa từng trở về. Cách mấy tháng, trong phòng nơi nơi đều có một tầng bụi. Ba người cấp bách chạy tới, kết quả đành thất vọng, căn nhà diện tích không lớn, có người hay không liếc mắt một cái là biết, Lâm Gia Duệ rõ ràng không ở đây.
Lâm Gia Văn nghĩ ra gì đó, nói:”Tiểu Duệ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mong/2736520/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.