“Ngũ gia, mời ngồi.”
Ngô Lão Cẩu không cần quay đầu cũng biết tên Giải Cửu bên kia đang dùng loại biểu tình chờ kịch hay mà gọi ‘Ngũ gia’.
Y không biết là ai đề nghị làm như vậy, nhưng rất rõ ràng là bởi vì mình giúp Hoắc Tiên Cô một chuyện, lấy này làm cách đáp tạ —– cái chỗ bên cạnh Trương Đại Phật Gia không phải ai cũng có thể ngồi đâu.
Nhưng mà, Ngô Lão Cẩu không ngờ mình lại có mặt mũi lớn như vậy, có thể làm cho Lí Tam gia và Trần Bì A Tứ xưa nay không hoà hợp cũng chịu ngoan ngoãn phối hợp diễn vở diễn này. Cách giải thích duy nhất là, Trương Khải Sơn chính là diễn viên đầu tiên đáp ứng đề nghị này, vậy mà lúc này người đó còn dùng loại biểu tình lạnh nhạt như muốn nói mấy chuyện này không liên quan đến ta.
Lúc nghĩ đến đây, Ngô Lão Cẩu cảm thấy có chút hối hận —— lúc ra cửa đã vui vẻ nghĩ tên Trương Khải Sơn này có thể làm một huynh đệ tốt. Nhưng hiện tại xem ra, người chỉ cách hại bạn bè có một bước.
Thấy Ngô Lão Cẩu vẫn đứng yên bất động không có ý định nhấc chân, Nhị Nguyệt Hồng thổi thổi chén trà Thiết Quan Âm trong tay, nhẹ nhàng nói: “Phật gia nói, nếu hôm nay Ngũ gia cậu không ngồi, yến tiệc đêm nay sẽ không bắt đầu. Chúng ta không sao cả, bất quá cũng phải chừa chút mặt mũi cho tân đương gia của Hoắc gia chứ nhỉ?”
Nói xong, mắt y nhẹ nhàng giương lên, ánh mắt bình thường khi hát đã vô cùng xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/23535/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.