Hôm sau.
Sáng sớm quản gia Trương gia đã rời giường.
Dặn dò người cho Nhu Đinh Đinh ăn no, tiểu tử kia liếm liếm lông trên người, sau đó lười biếng nằm đợi dưới chân giường, đúng là hồn nhiên không có cảm giác chủ nhân đã mất tích.
Dặn dò người quét dọn sạch phòng Tiểu Ngũ.
Hơn nữa đã sớm dọ thám được sáng nay Phật Gia sẽ về nhà.
Ai ngờ, tới tối mịt vẫn không thấy bóng dáng Phật Gia.
Trong lòng quản gia cảm thấy không đúng, sau khi nghe ngóng lại biết được sau khi ô tô của Phật Gia đi vào Trường Sa, nhưng lại không quay về Trương gia, mà trực tiếp hướng về phía rạp hát của Nhị gia.
Quản gia Trương gia biết Phật Gia nhà mình không phải loại người bạc tình bạc nghĩa, cách giải thích duy nhất là hắn nghe được tin Tiểu Ngũ mất tích trên đường, đồng thời Nhị gia giao việc này cho Tứ gia, đây hẳn là khởi binh đi hỏi tội rồi.
Nhất định là như vậy.
Quản gia hạ kết luận.
Phật Gia vào rạp hát khoảng một giờ sau, thám tử quản gia phái đi cũng nhìn thấy hắn trở ra.
Hơn nữa, hắn không phải đi ra một mình.
Đi cùng hắn, còn có Cửu gia và Bát gia.
Cửu gia xuất hiện trong rạp hát của Nhị gia là chuyện bình thường, nhưng Bát gia mà ở trong đó thì sẽ rất không bình thường.
Sau khi ba người đi ra thì mỗi người đi một ngã, nhưng đợi đến khi Phật Gia vào cửa nhà Trương gia, quản gia cũng không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869933/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.