Ngày đó Giải Cửu tự mình mang Tiểu Ngũ hoàn toàn không mất cọng lông tóc nào tiễn về tận Trương gia.
Ngày hôm sau kể từ ngày Trương Khải Sơn rời khỏi Trường Sa, quản gia Trương gia đã chuẩn bị tâm lý thật tốt chờ người thứ hai đến bái phỏng, ai ngờ mặt trời đã lên cao mà vẫn không có chút động tĩnh.
Hắn kinh ngạc lẽ nào dự đoán nhầm, Tiểu Ngũ lại run run đi tới, nói ở nhà buồn đến phát cuồng, muốn ra đường chơi.
Tính tình của con trai thích quậy phá, không bó buộc được.
Nhưng quản gia nhíu nhíu mày, vì để đạt hiệu quả mà căng mặt cảnh cáo, không đồng ý.
Đứa nhỏ nghe vậy hít hít cái mũi, nuốt nước mắt đã tràn ra trở vào, cuối cùng vẫn không để nó rơi xuống.
Quản gia thầm than, thiếu chút nữa đã nói ‘được’, nhưng lo lắng bên ngoài không an toàn, cuối cùng vẫn không nói gì.
Vì thế cả ngày đứa nhỏ đều ôm Nhu Đinh Đinh ngây người ở nhà, tự tiêu khiển bằng cách kéo lông con chó nhanh nhiều hình dạng khác nhau.
Tới ngày thứ ba, đợi nửa ngày mà cửa lớn vẫn không một bóng người, bên trong thành cũng không có động tĩnh gì lạ, cuối cùng quản gia cũng thoáng yên lòng.
Vì hôm qua không đáp ứng thỉnh cầu ra ngoài chơi của Tiểu Ngũ, trong lòng kỳ thật vẫn có chút áy náy, dù sao đứa nhỏ cũng chỉ là muốn ra ngoài chơi một chút, không nên vì không có chủ nhân ở nhà mà giam lỏng nó lại. Huống chi ngay cả Trần Bì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869930/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.