Kỳ thật đơn giản là vì Tề Thiết Chuỷ tính được nửa canh giờ sau khi hạ nhân ở Giải gia tặng bánh trung thu xong, ô tô của Phật Gia sẽ quét một đường khói bụi tiến vào Trường Sa. Cộng thêm năm nay là ngày tốt Cửu Môn tề tụ, tự nhiên không thể thiếu mọi người tặng đáp lễ cho nhau. Những người khác Tề Thiết Chuỷ không dám cam đoan, nhưng quà của Phật Gia thì mọi người đều phải nễ mặt mũi mà nhận lấy, ít nhất là ngoài mặt nhận lấy, còn mở ra để ăn hay làm gì thì không biết.
Đương nhiên, Ngô Lão Cẩu không ăn bánh trung thu cũng là một bí mật được công khai trước quần chúng, nhưng Tề Bát gia lại tựa hồ cho rằng năm nay Trương Đại Phật Gia sẽ khiến cho Cẩu Ngũ gia ăn cái bánh trung thu đầu tiên ở Trường Sa.
Giải Cửu gia ngồi trong hí viện sắp biểu diễn, nhìn tấm màn sân khấu sắp rơi xuống, chờ mỹ nhân sắp lên sân khấu, mỉm cười không nói.
“Từ Bắc Bình mang về.” Trương Khải Sơn ngồi ở phòng khách nhà Ngô gia, thổi thổi tách Bích Loa Xuân trên tay, như nhìn mà không nhìn hộp bánh trung thu *** xảo đặt trên bàn.
“Làm gì phải mang xa xôi về đây.” Ngô Lão Cẩu nhíu mày, nói: “Ngài biết tôi không ăn thứ này.”
Trương Khải Sơn nâng mắt, dừng một chút, nói: “Trước kia không ăn, không phải có nghĩa là về sau không ăn.”
Ngô Lão Cẩu nhướng mày: “Vì sao?”
Trên mặt Trương Khải Sơn không thấy gợn sóng: “Ngày lễ gì làm chuyện nấy.”
Ngô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869915/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.