Đọc xong cái này tui cảm thấy tất cả những người họ Trương đều ngoài mặt thì lạnh lùng, trong lòng thì sến lụa biến thái ┐(︶︶)┌
Lần đầu nghe được cái tên Chung Thanh, từ đầu tiên nhảy ra trong đầu Trương Ngọc Lân là ‘chung tình’.
Nhất kiến chung tình, hữu cảm vu tâm.
Đối với một người nam nhân mà nói, cái tên này thiếu đi một phần dương khí mạnh mẽ, lúc đầu hắn nghĩ chủ nhân của cái tên này là một người có văn hoá, nho nhã lễ độ. Ai ngờ gặp mặt mới biết, Chung Thanh và hắn đều là người cầm súng ra chiến trường, bộ dạng yên tĩnh, chính vì đi theo Trương Đại Phật Gia lâu ngày, đến nỗi quanh năm suốt tháng không thấy tươi cười, để cho khuôn mặt tuấn tú bị đóng băng.
Nhưng Trương Ngọc Lân đối với Chung Thanh không phải là nhất kiến chung tình. Đương nhiên, chuyện này không thể trách hắn. Phải biết rằng, lần đó hắn ôm tâm trạng phải chết để hạ cái đấu ở Trường Lăng, toàn bộ *** lực đều dành ra để đối phó nguy hiểm, hơn nữa có rất nhiều người mới gặp lần đầu tiên, một mình hắn đối phó tất cả mọi người của Cửu Môn còn chưa xong, sao còn có thể nhớ nhung đến người khác.
Hai người bắt đầu thân thiết là từ chiến dịch ở Vạn Gia Lĩnh.
Là vì đội 3 của Ngũ gia thuộc phạm vi quản lý của hắn, mà Chung Thanh thì cần biết được tình hình của Ngũ gia, tự nhiên cũng phải đến chỗ hắn lấy tin. Thường xuyên qua lại, hai người cứ ở gần nhau. Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869913/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.