Nghiêm Tiểu Thư chưa từng gặp Nhị Nguyệt Hồng, nhưng có nghe qua tên này.
Nhị Nguyệt Hồng đương nhiên không phải là tên mà chỉ là hí danh, bất quá ngoài đường lại có vài người bảo đó là tên thật?
Trong gương, một đôi lông mày thẳng tắp được vẽ hết sức *** tế như chiếc lá, hai đôi mắt như bướm ấn lên một bông hoa đào, uyển chuyển bình tĩnh ẩn giấu sự sắc bén. Đội mũ phượng khăn quàng vai, khẽ hất môi cong lên một đường, lại càng thêm xinh đẹp tao nhã. Giấu một đoạn tay áo màu đỏ trong tay, Nhị Nguyệt Hồng đứng dậy quay đầu nói: “Cậu xuống sân khấu nghe ta hát, sẽ dễ nghe hơn phía sau sân khấu nhiều.”
Những lời này là nói ới Giải Cửu đứng bên cạnh đã lâu nhưng không nói một lời.
Thật lâu sau, người đối diện thở dài: “Ngài biết lúc trước tôi không cầu xin ngài phải làm chuyện này.”
Nhị Nguyệt Hồng cười, Giải Cửu bỗng cảm thấy trong lòng nhất thời rung động. Hắn hơi sửng sốt, trơ mắt nhìn Nhị Nguyệt Hồng lấn đến, một tay áp mình sang bên cửa, gương mặt hoá trang *** xảo trong phút chốc hiện rõ trước mắt.
Tâm tình của Giải Cửu rất ít khi dao động lớn, nhưng bị một người rất xấu và một người rất đẹp nhìn chằm chằm lại là một chuyện áp lực rất lớn. Tuy rằng bộ dạng của Nhị Nguyệt Hồng phải nói là anh khí chứ không phải thanh tú, nhưng dung nhan thường ngày bị giấu dưới lớp trang điểm, không nhìn ra biểu tình gì, chỉ còn đôi mắt vẫn toát ra vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869855/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.