May mắn chính là, theo cảm giác bên chân và âm thanh từ tứ phía mà đoán, xung quanh cũng không có xuất hiện cả bầy rắn, mà con rắn vừa rồi lướt qua rất nhanh rồi biến mất trong bóng đêm, rõ ràng nó hướng đến nơi A Tĩnh và Trương Ngọc Lân đang đứng. Hiển nhiên, mục đích của nó cũng không phải là lấy mạng của họ.
Lúc này, bốn bề lại im lặng, đừng nói là tiếng của bọn A Tĩnh trò chuyện, thậm chí cả tiếng kêu của Tam Thốn Đinh cũng không có.
Ngô Lão Cẩu nhíu nhíu mày, tâm nói không lẽ trong tay họ có thứ gì hấp dẫn được con rắn qua đó, nhưng vừa rồi không nghe được tiếng kêu gì thảm thiết, hai người một chó không thể nào đồng thời chết như vậy, như vậy thì ít nhất chứng minh bọn họ còn sống, chỉ là vì phải tránh con rắn mới không thể không rời khỏi.
Vì tránh cho càng nhiều rắn xuất hiện, bọn họ quyết định chạy nhanh khỏi nơi này.
“Đi theo con rắn kia.” Trương Khải Sơn quyết định rất nhanh, sau đó liền nhanh chân tiến về phía trước.
Ngô Lão Cẩu ngạc nhiên, chưa kịp suy nghĩ đã phải đi theo, vừa theo Trương Khải Sơn vừa phải đảm bảo Chung thanh phía sau không bị tụt lại.
Sau đó y nhanh chóng phát hiện, nhìn theo dấu vết uốn lượn trên mặt đất, con rắn kia không hề nhỏ, ít nhất cũng to bằng bàn chân người. Trong bóng đêm không thấy được hình dạng nó, không biết có phải là rắn độc hay không, nhưng nếu nó không tấn công người, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869835/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.