“Muốn đi ra ngoài không khó,” A Tĩnh cười nói: “Bất quá muốn Ngũ gia đáp ứng tôi một việc.”
Ngô Lão Cẩu sửng sốt, tâm nói tôi và cô rất thân nhau sao? Vì thế quay đầu nghi hoặc liếc nhìn Trương Khải Sơn một cái, thấy trên mặt hắn không có chút cảm xúc vẫn im lặng, chỉ đành quay đầu lại hỏi: “Chuyện gì?”
A Tĩnh nghe vậy nở nụ cười xinh đẹp: “Cho tôi mượn Tam Thốn Đinh dùng một chút, sau khi ra khỏi đấu sẽ trả ngay.”
Trong lòng Ngô Lão Cẩu thầm nghĩ quả nhiên muốn gì cũng hỏi thăm rõ ràng, biết rõ đây là con chó bảo bối của ta mà con dám lấy làm con tin. Kế tiếp nếu cô xảy ra chuyện trong đấu này, Tam Thốn đinh cũng đừng hòng sống. Chỉ là, cô đã hơi đánh giá cao năng lực của tôi rồi.
Cười khổ một chút, Ngô Lão Cẩu nói: “Con chó nhỏ này không thể gặp người lạ, đến lúc đó tôi sợ nó sẽ không cẩn thận làm cô bị thương.”
A Tĩnh lại nói: “Không thử thì làm sao biết?”
Ngô Lão Cẩu không thể, nhưng y đối với A Tĩnh tuy không có hảo cảm nhưng cũng không có phản cảm, dự định nàng chắc cũng sẽ không làm Tam Thốn Đinh bị thương, vì vậy liên lấy con chó nhỏ trong ngực ra đưa cho A Tĩnh, trong lòng nói con chó nhỏ này trừ bỏ việc ngoan ngoãn với Trương Khải Sơn ra, thì là một con chó rất biết bảo vệ chủ, đối với người ngoài lúc nào cũng sủa mấy tiếng. A Tĩnh lần đầu gặp nó, theo lý còn không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-mon-ky-su/1869817/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.